chảy rì rào bên dưới, nước dâng lên cao do những cơn mưa mùa đông.
Chỉ còn một đoạn đường ba mươi mét. Chuyện gì cần làm thì phải làm
ngay, lúc nầy Aram có súng và nếu không có thì hắn có thể dễ dàng hạ sát
anh. Hắn to gấp đôi Samuel và lại khoẻ hơn anh nhiều. Họ đã đến phía bên
kia cầu và đồn cảnh sát nằm ngay trước mặt.
- Nhanh lên, - Aram gầm gừ, lôi Samuel đi. - Tao còn nhiều việc khác phải
làm.
Hai người đã đến gần toà nhà đến nỗi Samuel có thể nghe thấy tiếng cười
của bọn lính ở bên trong.
Aram siết chặt tay và bắt đầu lôi anh qua khoảng sân lát đá dẫn tới đồn
cảnh sát. Chỉ còn vài giây nữa thôi. Samuel cho tay phải vào túi áo và sờ
thấy túi tiền với năm, sáu đồng gulden bên trong. Những ngón tay anh cầm
chặt nó, máu trong người chảy rần rật vì kích động. Anh cẩn thận lôi cái túi
ra khỏi túi áo bằng bàn tay còn lại rồi nới lỏng sợi dây buộc và buông cái
túi rơi xuống đất. Nó đập xuống nền đá và phát ra những tiếng kêu leng
keng.
Aram đột ngột đứng lại.
- Cái gì vậy?
- Không có gì hết. - Samuel đáp nhanh.
Aram nhìn vào ánh mắt anh và mỉm cười. Vẫn giữ chặt Samuel trong tay,
hắn ta lùi lại, nhìn xuống mặt sân và trông thấy cái túi tiền bị mở.
- Mày sẽ không cần tiền ở nơi mày đến. - Aram nói.
Hắn với xuống nhặt cái túi và tay Samuel cũng với xuống cùng lúc đó.
Aram hất cái túi ra xa khỏi người anh. Nhưng tay Samuel không hướng về
túi tiền.
Nó hướng về một hòn đá to nằm trên sân và khi Samuel đứng thẳng người
lên, anh đập mạnh hòn đá vào mắt phải Aram bằng tất cả sức lực của mình,
biến nó thành một đám bầy hầy màu đỏ, và anh tiếp tục đập, hết nhát nọ
đến nhát kia. Anh thấy cái mũi của Aram trở nên dúm dó, rồi đến cái
miệng, rồi cả khuôn mặt hắn ta trở thành một đống máu khủng khiếp. Aram
vẫn đứng sững như một con quái vật bị mù vậy. Samuel nhìn hắn ta, gần
như buồn nôn vì sợ hãi, và không thể tiếp tục được nữa. Rồi, cái xác khổng