DÒNG MÁU - Trang 38

văn phòng, tại đây ông đã hoàn thành tốt đẹp mọi việc. Vào lúc 1 giờ trưa
ông nói với người thư ký nam rằng buổi chiều ông phải có mặt tại một cuộc
họp - theo yêu cầu của Simonetta.
Mỉm cười với ý nghĩ về những lạc thú sắp tới, Ivo lái xe vòng theo khu vực
xây dựng chắn ngay tường dọc theo Lungo Tevere, nơi người ta đã xây một
đường xe điện ngầm vào 17 năm về trước, vượt qua cầu tới đường Francia
và 30 phút sau lái xe vào gara tại căn hộ đường Montemiganaio. Ngay khi
mở cửa bước vào nhà, Ivo đã biết có điều gì bất ổn. Francesco, Carlo và
Luca đứng xung quanh Donatella, còn cô ta nhìn ông với nét mặt đầy căm
thù đến nỗi trong một khoảnh khắc Ivo đã tưởng mình vào nhầm nhà người
khác.
- Stronzo! - Cô ta hét lớn với ông.
Ivo ngơ ngác nhìn quanh "Carissima! Các con… có chuyện gì vậy?
- Anh đã làm gì? - Donatella đứng dậy, - Đây là cái mà anh đã làm? - Cô ta
ném tờ tạp chí Oggi vào mặt ông. - Xem đi!
Vẫn ngơ ngác, Ivo cúi xuống nhặt tờ tạp chí lên.
Đập vào mắt ông trên trang bìa là hình ảnh ông, Simonetta và ba đứa con
gái. Đầu đề ghi "Ngưòi bố của gia đình".
Chúa ơi! Ông đã hoàn toàn quên chuyện đó. Nhiều tháng trước, tạp chí nầy
đã xin phép viết một bài về ông và ông đã dại dột cho phép. Nhưng Ivo
không thể tưởng tượng nổi nó lại được đăng lên mặt báo một cách ồn ào
như vậy. Ông nhìn người tình đang nức nở khóc cùng bọn trẻ và lên tiếng:
- Anh có thể giải thích…
- Lũ bạn học của chúng đã giải thích hết rồi!
Donatella rít lên:
- Lũ con tôi khóc lóc chạy về nhà vì cả trường gọi chúng là con hoang?
- Cara, anh…
- Bà chủ nhà và đám hàng xóm đối xứ với chúng tôi như là cùi hủi vậy.
Chúng tôi không thể ngẩng mặt lên làm người nữa. Tôi sẽ đưa các con đi
khỏi đây.
Ivo nhìn cô ta chằm chằm.
- Em nói cái gì vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.