DÒNG SÔNG CỎ MỤC - Trang 105

Chu Sa Lan

Dòng sông cỏ mục

Chương 11

Đứng trên tàu Ba Chung hơi thất vọng vì sau khi thu dọn chiến trường lính
đã không tìm thấy xác của Mười Tình. Hiền cười an ủi người anh bà con
của mình.
Anh Ba cũng biết là khó giết nó lắm. Mình đã đánh banh càng đại đội du
kích của nó rồi. Ít ra phải hơn một năm nó mới gầy lại được. Thời gian đó
đủ cho mình bình định xã ấp, kéo dân chúng về với mình. Lúc đó mình
không sợ nó nữa...
Ba Chung gượng cười nhìn Hiệu.
Tôi lỡ hứa với chú là cắt tiết con vịt cồ để làm tiết canh cho chầu nhậu ngày
mai. Không ngờ...
Hiệu cười ha hả.
Anh đừng lo. Không có tiết canh thời anh tha cho tôi khỏi uống ba chung...
Ba Chung lắc đầu quầy quậy.
Đâu được chú. Chú làm diệc với tôi mà không nhậu là không được. Tôi
phải mời chú ba chục chung mới đủ à nghe...
Cười vui vẻ Hiệu ra lệnh cho Tánh quay tàu về Lương Hòa.
Mười Tình uể oải ngồi dậy. Chiếc giường tre kêu kẽo kẹt khiến cho hắn cau
mày. Ngôi nhà lá thấp lè tè. Không khí ẩm mốc bốc mùi ngai ngái. Không
gian im vắng tới độ hắn nghe được tiếng gió rì rào hàng cây bên hông nhà.
Hai ngày trước đây sau khi thoát chết dưới sự phục kích của thằng lính thủy
tên Hiệu, hắn dẫn đám du kích trốn về vùng Long Bình. Kiểm điểm quân
số hắn giận run. Nguyên đại đội du kích vũ trang đầy đủ đã bị Hiền, Ba
Chung và Hiệu đánh tan hàng. Điều mà Mười Tình lo âu nhất chính là sự
xuống tinh thần của đám lính du kích. Nếu không vì sợ sệt chúng đã bỏ trốn
hoặc ra chiêu hồi rồi. Với năm mươi lăm du kích quân, thiếu súng ống và
đạn dược hắn hầu như thúc thủ. Hôm qua hắn đã đi gặp Danh, huyện ủy và
Thành, trung đội trưởng du kích của quận Đức Hòa để bàn chuyện đồng
thời trình lên tỉnh xin tiếp tế. Tuy nhiên lệnh từ tỉnh bảo phải chờ. Mặt Trận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.