DÒNG SÔNG CỎ MỤC - Trang 108

Cười nhẹ Ba Chung vổ vai Tư Lia Thia.
Thằng Tư mày nói trúng ý của tao. Bây giờ mình phải làm sao?
Ba Chung hỏi ý hai người lính dưới quyền chỉ huy của mình. Ngần ngừ
giây lát Tất mới lên tiếng.
Biết đường Mười Tình đi thời mình phục kích thằng chả...
Phục kích ở đâu?
Tư Lia Thia trả lời thay cho Tất.
Khoảng đường trước khi tới nhà bà Tư Triện đó anh... Từ vườn thơm đi
dô nhà thờ thằng chả phải đi qua đó...
Ba Chung cười vỗ vai Tư Lia Thia.
Chú Tư mày giỏi quá. Mình đi nhanh kẻo trễ...
Anh để tui đi trước...
Nói xong Tư Lia Thia dẫn lính đi trước. Riêng Ba Chung chưa chịu đi. Anh
ngoái đầu nhìn ngôi đồn của mình chìm trong bóng tối. Chỉ có ánh đèn dầu
leo lét hiện chập chờn. Tự dưng anh cảm thấy hồi hộp trong lòng. Cảm giác
bất an khiến cho anh ngần ngại chưa chịu cất bước dù lính dưới quyền đã đi
xa. Sau rốt anh thở hắt hơi dài tất tả bước theo. Không hiểu vì lý do gì mà
tối hôm nay anh cảm thấy khẩu súng trong tay của mình nặng hơn.
Lính vừa kiếm chỗ núp xong là Ba Chung, Tất với Tư Lia Thia thoáng thấy
xa xa lố nhố bóng người đi trên bờ mẫu. Mọi người im lìm chờ đợi. Đột
nhiên tiếng súng nổ nổ ran ran nơi hướng nhà thờ. Ba Chung giật mình lẩm
bẩm.
Mình trúng kế Mười Tình rồi. Nó giả bộ cho lính đi hướng này còn nó đi
ngả khác đánh vào đồn...
Suy nghĩ thật nhanh Ba Chung thì thầm với Tất và Tư Lia Thia.
Anh sẽ dẫn một tiểu đội trở về tìm cách đánh bọc hậu vào sau lưng Mười
Tình. Còn hai chú dàn quân phục kích toán du kích này. Nhớ đánh chậm và
chắc. Ráng cầm chân toán du kích này không cho nó cứu Mười Tình... Hai
chú hiểu ý anh nói...
Tất gật đầu lia lịa.
Tui hiểu ý anh... Anh cứ đi đi đừng có lo cho tụi tui...
Yên lòng Ba Chung ngoắc lính dưới quyền theo đường tắt trở lại đồn. Càng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.