DÒNG SÔNG CỎ MỤC - Trang 126

Cúi đầu nhìn giây lát Hiền kêu lên.
Tôi đâu có thấy chữ N nào đâu...
Nhận thấy Hiền có vẻ lúng túng Hiệu vội bước tới đứng sát vào người của
nàng. Đặt hai bàn tay của mình lên bàn tay của Hiền anh từ từ kéo cần ga
về chữ N. Con tàu ngưng chạy và trôi lềnh bềnh giữa sông. Hai người trên
tàu cũng im lặng ngắm cảnh. Đứng sau lưng Hiệu ngửi được mùi hương lạ
toát ra từ thân thể của Hiền. Dường như đó là mùi nước hoa hòa với mùi
hương của cô gái nửa thành thị và nửa thôn quê khiến cho anh cảm thấy
một ngất ngây dịu dàng từ từ dấy lên trong lòng mình.
Ông Hiệu... Tay của tôi...
Hiền nói nhỏ vì thấy Hiệu cứ nắm chặt lấy hai bàn tay của mình. Hơi
ngượng ngùng Hiệu cười gượng thốt.
Tôi xin lỗi cô Hiền...
Dạ không có gì... Mình chạy sát vào bờ được không ông?
Hiệu cười gật đầu.
Được chứ... Muốn quan sát thời mình phải chạy sát vào bờ mới thấy rõ...
Hiền cười chúm chiếm khi nghe Hiệu cũng dùng tiếng mình . Hai tay đẩy
hai cần ga tới trước xong nàng nhẹ quay tay lái về bên phải. Dưới sự điều
khiển của tân thuyền trưởng chiếc Alpha 12 ngoan ngoãn đổi hướng vào
gần bờ hơn. Hiệu cười đùa.
Cô học mau lắm. Cô mà đi lính hải quân thời làm bà thuyền trưởng dễ ợt...
Hiền cười hắc hắc.
Tôi mà làm thuyền trưởng thời ông làm gì?
Hiệu buột miệng.
Thời tôi sẽ là ông...
Nói tới đó Hiệu đột nhiên ngưng lại khiến cho Hiền thắc mắc. Quay nhìn
Hiệu chăm chú nàng hỏi dồn.
Ông sẽ là ông gì? Tại sao ông không nói hết?
Hiệu cười lắc lắc cái đầu tóc dài một hai tháng chưa được hớt rồi nói lảng
sang chuyện khác.
Cô đừng dô gần bờ quá...
Hơi gật đầu Hiền kêu nhỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.