DÒNG SÔNG CỎ MỤC - Trang 127

Ông Hiệu... Ông chưa trả lời câu hỏi của tôi
Hiệu cười lắc đầu.
Tôi không nói ra đâu vì cô sẽ giận tôi...
Hiền quay nhìn chăm chú vào mặt người đối thoại.
Ông cứ nói. Tôi hứa là tôi sẽ không giận ông...
Im lặng giây lát Hiệu nói với giọng chậm và hơi nghiêm nghị.
Cô mà làm thuyền trưởng thời tôi sẽ làm ông...
Hiệu ú ớ khi nói tới đó. Hiền nhìn anh bằng nụ cười như khuyến khích.
Thời tôi sẽ là ông ch...
Cắc... Bùm... Tạch... Tạch... Hiệu ngưng nói. Ầm... Tiếng nổ khủng khiếp
làm rung chuyển chiếc tàu sắt nặng nề. Hiệu la lớn.
Việt Cộng bắn...
Khom mình chui nhanh khỏi khung cửa hẹp Hiệu nhào tới ụ súng đại liên
50. Ngồi trong phòng trên chiếc ghế lái Hiền nghe tiếng súng nổ rền cùng
với đạn lửa bay đỏ rực trong ánh nắng vàng hực của buổi trưa. Hiệu chợt ló
đầu lên khỏi ụ súng.
Lùi lại... Hiền... Hiền... Lùi lại... Lùi tàu ra giữa sông...
Hiền lúng túng không biết làm gì khi nghe tiếng hét của Hiệu. Theo phản
ứng tự nhiên nàng lấy hết sức lực kéo cần ga về sau thật mạnh. Máy tàu rú
lên và phun khói đen mù mịt đoạn chầm chậm lùi ra giữa sông và cuối cùng
dạt về bờ bên kia. Ngưng bắn Hiệu leo ra khỏi ụ súng. Chui vào phòng lái
anh cười nói với Hiền.
Cô Hiền bớt sợ chưa. May mà không có gì...
Trao tay lái cho Hiệu Hiền cười nói đùa mà khi nghe xong Hiệu phải bật
thành tiếng cười vui vẻ.
Hú vía... Bây giờ tôi mới biết là lính hải quân như ông không có nhỏng
nhỏng ăn với chơi...
Đứng bên cạnh Hiệu trong phòng lái nàng nói tiếp.
Chắc tàu bị bắn nhiều lắm hả ông Hiệu?
Đủ xài thôi cô Hiền...
Cười hắc hắc Hiền nhìn thẳng vào mặt ông lính thủy.
Hồi nãy tôi nghe ông gọi tên tôi. Bây giờ ông có thể gọi y như vậy...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.