DÒNG SÔNG CỎ MỤC - Trang 125

Cười hăng hắc Hiền chỉ vào khu vườn thơm.
Đó đó... Em lái vào đó cho qua xem xét địa thế...
Hiệu cười ha hả khi nghe câu nói đùa của Hiền. Dường như nhờ vào điều gì
đó mà cả hai trở nên thân thiện hơn cũng như nói năng cởi mở và vui vẻ
hơn.
Cô Hiền khát nước?
Liếc nhanh Hiệu Hiền vui vẻ gật đầu.
Tôi đi lấy nước uống nhưng tôi nhờ cô giữ tay lái dùm...
Hiền nhìn vào mặt Hiệu.
Ông muốn tôi lái tàu?
Hiệu cười đùa.
Là thuyền trưởng cô cần phải biết lái tàu. Thuyền trưởng mà không biết lái
tàu thời quê lắm...
Dạ...
Rời ghế lái Hiệu bước nhanh ra cửa để đỡ cho Hiền rời khỏi mui tàu xong
hai người chui vào phòng lái. Ra hiệu cho Hiền ngồi vào ghế Hiệu giải
thích.
Đây là bánh lái. Muốn cho tàu đi về bên trái thời cô quay tay lái về bên trái
còn nếu muốn cho tàu đi về bên phải thời quay về bên phải. Cô làm thử đi...
Hiền đặt hai bàn tay nhỏ nhắn của mình lên tay lái làm bằng đồng bóng
loáng đoạn quay tay lái về bên phải. Nàng cười thích thú khi thấy mũi tàu
chầm chậm đổi hướng về bên phải. Quay lại nàng thấy Hiệu vừa chui ra
khỏi phòng lái. Quay bánh lái sang trái nàng thấy chiếc táu sắt nặng nề
chuyển mũi về bên trái. Hiệu trở vào phòng hai tay cầm hai cái ly nhựa.
Đưa cho Hiền một ly anh cười nói.
Trái cây hộp... Cô Hiền ăn thử...
Hiền đưa tay đón lấy ly trái cây. Vô tình bàn tay của nàng chạm vào bàn tay
của Hiệu. Cử chỉ này khiến cho nàng đỏ mặt. Liếc nhanh Hiệu nàng cười
hỏi lãng.
Làm sao cho tàu ngừng lại hả ông Hiệu?
Hiệu trả lời với giọng trầm và khàn.
Cô Hiền kéo hai cần ga về chữ N...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.