DÒNG SÔNG MANG LỬA - Trang 418

bình tĩnh điểm lại mọi việc xem sao. Đúng rồi. Thử đặt mình
vào Danh đi. Chắc Danh sẽ nghĩ: Bao nhiêu ngày lội suối trèo
đèo vất vả, khảo sát tuyến, tính toán thiết kế, vậy mà bị một
thằng bạn học bác đi. Cùng một lớp, khi ra trường, mình là
cảm tình Đảng, còn hắn chỉ là một thằng bình thường. Bây giờ
hắn được trọng vọng, lại được ra Hà Nội. Hắn có thể là phụ
trách nhóm, nhưng hắn không có quyền cư xử với bạn như thế
được. Thậm chí, hắn coi bản thiết kế của mình như giấy chùi
đít. Hắn đáng bị trừng phạt thật nặng. Ngọc hiểu ra rằng: Bây
giờ thì không ai khác, mà chính mình phải tự bảo vệ mình. Và
nói cho công bằng, sai lầm này cũng đáng phải được trả giá ở
mức thích đáng.

Viên Trung úy an ninh bước vào, đặt trước mặt anh tờ giấy

và cái bút:

- Anh hãy tường trình lại toàn bộ sự việc để chúng tôi có cơ

sở làm rõ.

- Tôi sẽ viết. Nhưng các anh có thể cho tôi trực tiếp gặp

anh Danh được không?

- Anh Danh hiện đang ốm, nằm ở bệnh xá. Anh ấy chưa đủ

khỏe để đối chất với anh. Trưa nay, anh lên gặp Chủ nhiệm
Chính trị.

Viên Trung úy đi rồi, Ngọc cầm bút tường trình lại toàn bộ

sự việc. Có thế nào, anh viết thế nấy. Tất nhiên cuối cùng cũng
phải viết rõ nhận thức về những sai lầm của mình. Trưa, viên
Trung úy dẫn anh lên gặp Chủ nhiệm Chính trị.

Hoàng Trần ngồi oai vệ sau chiếc bàn làm việc. Ông đẩy về

phía Ngọc lá đơn tố cáo. Đúng là chữ của Danh. Lá đơn ngắn
gọn, nhưng nội dung thì quả là khủng khiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.