DÒNG SÔNG OAN NGHIỆT - Trang 203

là nạn nhân của một ý thức hệ tàn bạo […] Tập đoàn thống trị ở Hà Nội đã
hiến thân làm tỳ thiếp cho Nga- Tầu mà hai tên ác ôn này không phải mất
tiền cưới hỏi.

[…] Bây giờ mẹ sắp đi tìm cái chết trong dòng sông Nghiệt để tự giải oan
và lời sau cùng mẹ van xin con là con hãy đi thật xa khỏi mảnh đất bị
nguyền rủa này, hãy quên quá khứ của con đi vì nó đã bị hoen ố bởi lòng
thù hận mà mẹ thấy rất rõ qua việc “họ” tàn sát đồng bào vô tội ở Huế. Có
như thế mẹ mới yên lòng ở bên kia thế giới. […] Mẹ hôn hai con và nói lời
vĩnh biệt.

Khánh Dung nằm phủ phục than khóc trên sàn gỗ căn gác trước bàn thờ,
tay nắm chặt bức thư. Điều cô nghi ngờ và không dám nói ra với một ai bắt
đầu từ việc cô và mẹ cô cãi nhau trong đêm thì nay đã rõ như ban ngày: mẹ
cô không chết vì trận lũ mà bà đã chủ tâm đi tìm cái chết. Cô thổn thức mãi
nhưng em cô ở nhà dưới đã ngủ say sau một ngày mệt nhọc. Sau cùng cô
cũng vật mình ra, đôi mắt sưng, khuôn mặt lem luốc, co ro nằm ngủ thiếp
trước bàn thờ với ngọn đèn dầu leo lét.
Sáng hôm sau cô giật mình tỉnh dậy khi trời còn mờ sáng, cô đi xuống chợ
huyện đến tiệm thuốc bắc và trở về đi thẳng lên gác trong lúc em cô Khánh
Loan đang giặt giũ và dọn dẹp rác bẩn tràn vào nhà trong cơn lũ vừa qua.
Nửa giờ sau khi nghe tiếng kêu rên, Khánh Loan chạy lên và trước mắt cô
này là chị cô quần bê bết máu, đang ôm bụng quằn quại.
“Chị sao vậy, sao máu me đầy quần thế này”
Khánh Dung mà khuôn mặt đã tái nhợt, trán vã mồ hôi nhớp nháp, thều
thào nói:
“Chị phá thai trong bụng chị?”
“Tại sao chị lại làm điều hung ác đó?”
“Vì mẹ nói chị và Huy Khang là hai anh em ruột. Em đọc đi…”
Khánh Dung lấy bức thư từ túi áo đưa cho em. Đọc xong cô này thở dài
nói:
“Thế này là thế nào hỡi Trời… Nhưng bây giờ em phải kêu bà mụ ở trạm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.