DÒNG THƠ THỨ CHÍN - Trang 207

Mãi đến khi bên cạnh có người chen qua mua kẹo bông gòn, bả vai

Diệp Già Lam bị người kia nhẹ đẩy một cái, cô mới phản ứng lại, nắm chặt
xiên kẹo bông gòn, vừa muốn lùi ra chỗ ít người, tay không cầm kẹo bông
gòn đã bị người ta túm lấy, kéo lên phía trước.

Diệp Già Lam thiếu chút nữa ngã vào trong ngực anh.

May mà cô phản ứng rất nhanh, dừng chân đúng lúc.

Đường Ngộ buông tay ra cũng mau, Diệp Già Lam thậm chí còn chưa

đứng vững, theo bản năng lại phải túm lấy cổ tay anh.

Có thể là do bị dọa sợ nên không khống chế được lực nắm, đợi Diệp

Già Lam đứng vững buông tay thì trên cổ tay Đường Ngộ đã hiện lên mấy
dấu tay.

Chắc là là nàng vừa rồi véo ra tới.

Diệp Già Lam khụ một tiếng, quay đầu lại thấy trên cổ tay mình cũng

có một vệt đỏ, lời xin lỗi cũng thu lại.

Cái này gọi là ăn miếng trả miếng

Vừa lúc huề nhau.

Ánh mắt Diệp Già Lam lệch về một bên, lại nhìn thoáng qua vật

không thuộc về mình ở trong tay, sau đó giơ tay, đưa thư tình qua.

“Tống Lâm gửi cậu.”

Đường Ngộ hơi hơi nhíu mi, không nói gì.

Diệp Già Lam nghĩ anh khẳng định còn không nhớ rõ Tống Lâm là ai,

vì thế kiên nhẫn giải thích một câu: “Chính là nữ sinh bàn thứ 3 ở gần hàng
lang hướng bắc.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.