DÒNG THƠ THỨ CHÍN - Trang 329

Diệp Già Lam sửng sốt vài giây, chỉ vài giây, cô theo bản năng muốn

chuyển đề tài: “Đã quên chép đến chỗ nào rồi, đưa sách cho tớ đi.”

Đường Ngộ nửa ngồi trên bàn học, một chân chấm đất, một chân khác

đáp lên chiếc ghế vừa rồi Diệp Già Lam dẫm lên, ngón tay nhẹ nâng lên
quyển notebook, khóe môi nâng lên: "Tự qua lấy đi!"

Diệp Già Lam hít sâu một hơi, nháy mắt khi cô duỗi tay qua lấy,

Đường Ngộ đột nhiên duỗi tay ấy lên quyển notebook kia.

Động tác của anh dứt khoát lưu loát, Diệp Già Lam thậm chí còn

không kịp phản ứng lại, eo đột nhiên đã bị người ta ôm tiến lên phía trước
một chút, sau đó Đường Ngộ nghiêng đầu, vô cùng chuẩn xác hôn lên khóe
môi cô.

Tim Diệp Già Lam đập đột nhiên nhanh hơn, chỉ chớp mắt một cái, cô

đã nghe thấy tiếng chiếc ghế phía sau bị đá vang ra đập vào tường.

Một nụ hôn thực nhẹ thực thuần.

Diệp Già Lam bị hoảng sợ, giây tiếp theo, không đợi cô đẩy ra, cánh

tay ôm eo cô đã buông trước, “Quà thành niên.”

Cô không hiểu ý Đường Ngộ.

Mãi đến khi người nọ đi ra ngoài chờ cô, cô mới thấy trên quyển

notebook có một cái chứng minh nhân dân.

Đường Ngộ.

Phía trên là khuôn mặt tinh xảo của người con trai, đến cả ảnh chụp

thảm họa trên giấy chứng minh nhân dân cũng đẹp hơn so với người bình
thường.

Mà bên cạnh ảnh chụp, ngày sinh viết rành mạch: ngày 15 tháng 6.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.