DÒNG THƠ THỨ CHÍN - Trang 364

Diệp Già Lam lại đảo bệnh án về, cô chột dạ lạ thường: "... Thế nào

cơ?"

“Không nhìn người ta.”

“……”

Người nọ vốn dĩ đứng ở phía đối diện cách bàn làm việc của cô mấy

mét, lời vừa dứt, anh đã nhấc chân đi tới, sau đó ngừng ở trước bàn làm
việc của cô.

Anh hơi hơi cúi người, đôi tay nhẹ nhàng chống lên mặt bàn, “Bác sĩ

Diệp, em cứ như vậy sẽ làm tôi cảm thấy đêm đó chúng ta có làm cái gì rồi
đó.”

“Không có.”

Diệp Già Lam lần này phủ nhận cực mau, “Anh suy nghĩ nhiều rồi.”

Khoảng cách từ tay Đường Ngộ tới tay cô chưa đến mười centimet,

tiến thêm chút nữa là có thể chạm tới.

Người đàn ông trước mặt tuy là không gần cô quá, nhưng ở cũng trong

một cái văn phòng, không khí hô hấp được có khả năng đều đã trao đổi cho
nhau rồi, Diệp Già Lam chậm rì rì thở hắt ra, cứ như vậy thì bệnh án cô chả
xem được chữ nào mất thôi.

Cô giương mắt, cầm bút đặt lên bàn: “Bác sĩ Đường……”

Giọng nói đột nhiên im bặt.

Ngón út của Diệp Già Lam đụng phải ngón út của người nọ.

Cô rũ mắt nhìn, nửa giây qua đi, cô mới giống như bị điện giật rụt tay

lại, lời đuổi khách còn chưa nói ra, cửa văn phòng đã bị đẩy mở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.