DÒNG THƠ THỨ CHÍN - Trang 399

Ánh mắt Đường Ngộ dừng lại vài giây, sau đó đi toilet, dùng nước ấm

làm ướt một cái khăn lông đi lau người cho cô.

Từ mặt đến cổ lại đến ngực, lúc Đường Ngộ lau đến chỗ dưới xương

quai xanh của cô, đầu ngón tay như có như không chạm tới da thịt chỗ cần
cổ của cô, mềm mại trơn bóng.

Động tác của anh dừng lại, ánh mắt âm u.

Nửa phút sau, anh thu tay về, tiếp tục lau tay cho cô.

Đáy mắt anh có chút ánh dục cháy lên quay cuồng, nhưng động tác

trong tay lại cực kì dịu dàng, dịu dàng đến mức Diệp Già Lam đang mơ
ngủ cũng khẽ hừ một tiếng, sau đó duỗi tay bắt lấy tay anh, nhỏ giọng lẩm
bẩm một câu.

Đường Ngộ không nghe rõ.

Cúi người ghé sát bên môi cô, mới nghe thấy cô dường như đang làm

nũng: “Chị, em muốn đi ngủ, chị không cần lau cho em đâu……”

Lúc nhỏ Diệp Già Lam rất bướng bỉnh, ban ngày nô mệt, tới buổi tối,

lại thường xuyên không chịu rửa mặt đã đi ngủ.

Lúc ấy chị gái Dư Oánh còn ở nhà học trung học, mỗi lần đều lấy

khăn ướt lau cho cô.

Cô theo thói quen, nên ở trong mơ cũng cảm thấy người này là Dư

Oánh.

Tay Đường Ngộ bị cô nhẹ nhàng bắt lấy, lúc nghe đến cách xưng hô

này, ngón trỏ đột nhiên giật giật.

Mặt Diệp Già Lam gần trong gang tấc, đầu anh hơi nghiêng về một

bên là có thể hôn lên khuôn mặt cô rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.