DÒNG THƠ THỨ CHÍN - Trang 423

Cơm trưa ở nhà ăn bệnh viện rất phong phú, hơn nữa không hạn chế

số lượng.

Diệp Già Lam lại thấy vô vị.

Cô ăn một miếng cơm và đồ ăn, nhai kỹ nuốt chậm, tổng cộng có khả

năng còn không đến mười miếng cơm, lại ăn ước chừng mất mười lăm
phút.

Có nàng như thế, Hứa Luyến ngồi đối diện đã ăn gấp 3 lần đồ ăn của

cô rồi.

Cuối cùng hai người cùng đi rửa sạch bộ đồ ăn, Hứa Luyến vì ăn quá

no, vừa nói chuyện với còn vừa ợ một cái: “Ăn ít như vậy no rồi sao?”

Diệp Già Lam “Ừm” đáp.

Bên cạnh có hai cô y ta rửa bộ đồ ăn, tiếng nước ào ào vang lên, hai

người sợ đối phương nghe không rõ, cố tình nâng giọng nói chuyện.

“Giữa trưa bác sĩ Đường không tới ăn cơm sao a?”

“Đúng vậy, cả buổi sáng anh ấy cũng không có thời gian ăn cơm

nữa?”

“Vừa rồi tớ có đi văn phòng tặng đồ, thấy mắt anh ấy có chút hồng.”

“Vô nghĩa, cả buổi sáng cậu phải trong phòng phẫu thuật nửa ngày,

mắt có thể không hồng sao?”

“Oa, thật muốn hôn lên mắt anh ấy!.”

“…… cậu là biến thái sao?”

Hai người ồn ào nhốn nháo dần đi xa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.