DÒNG THƠ THỨ CHÍN - Trang 427

Diệp Già Lam vẫn không nhìn nhiều, ngay cả cô bé kia, cô cũng chỉ

liếc nhẹ một cái.

Định bước nhanh qua một người một chó kia.

Lúc vừa ngang qua bên cạnh cô bé, áo đột nhiên bị túm chặt.

Diệp Già Lam hoảng sợ.

Cô tưởng bị con Collie kia cắn.

Kết quả vừa quay đầu lại, cô bé con đối diện nhìn hít hít cái mũi, một

đôi mắt to ngập nước đong đầy nước mắt, mới vừa nháy mắt đã khóc luôn
rồi: “Chị ơi, em không tìm thấy nhà ở đâu……”

Diệp Già Lam ngẩn ra.

Đôi mắt này, trước đó không lâu cô mới thấy qua.

Là cô bé con ngày đó ghé lên vai Đường Ngộ làm nũng.

Khóe môi Diệp Già Lam cứng đờ, “Em…… Người nhà em đâu?”

“Hôm nay bố mẹ em đều không ở nhà, em với anh trai……”

Còn chưa nói xong, phía sau đã có giọng nam vang lên, giọng rất nhạt,

mang theo vài phần sủng nịnh không dễ phát hiện: “Đường Yên Ninh.”

Lông mi Diệp Già Lam hơi rũ.

Quả nhiên.

Là họ Đường.

______

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.