DÒNG THƠ THỨ CHÍN - Trang 431

Lần này không phải là cô không dám động nữa, mà là hoàn toàn

không có sức để động.

Diệp Già Lam thậm chí còn cảm thấy bản thân sắp ngã vật ra đến nơi,

may mà Đường Yên Ninh phát hiện đúng lúc, giơ tay lên vỗ đầu con
Collie: “Kem, mau thả chị gái ra!”

Kem vẫn liếm lưỡi.

Đường Yên Ninh thấy nó không nghe lời, bẹp miệng nhìn Đường

Ngộ.

Trong miệng Đường Ngộ vẫn còn vị thuốc lá chưa tản ra, anh chỉ nhìn

thoáng qua Kem, sau đó chuyển mắt, dừng trên mắt cá chân mảnh khảnh
của người con gái, tay anh lại sờ lấy hộp thuốc, “Nghe lời, buông ra.”

Chuyên bắt nạt kẻ yếu, Kem lúc này mới cọ người khỏi chân Diệp Già

Lam.

Nó thoạt nhìn ủy khuất cực kì, đến cả lưỡi cũng không hé ra nữa.

Diệp Già Lam không có cách nào đồng tình với nó nổi.

Vì câu “Nghe lời” Đường Ngộ vừa nói kia, trước kia thường xuyên

dùng để nói với cô.

Thể chất của Diệp Già Lam không tính là kém, nhưng cơ bản cứ vừa

đến mùa đông đều sẽ bị cảm mạo, cái cô không chịu được nhất chính là
đắng.

Đơn thuần là khẩu vị sẽ đắng.

Thế mà thuốc thì lại không có vỏ bọc đường, mỗi lần cô không muốn

uống thuốc, Đường Ngộ sẽ nói hai chữ này với cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.