DÒNG THƠ THỨ CHÍN - Trang 433

Diệp Già Lam liếc nhìn Đường Yên Ninh.

Cô nhìn đối mắt tương tự với ánh mắt người nào đó, bên tai nóng lên.

Vừa định nhìn xem xung quanh có chỗ nào tiện cho cô buộc dây giày

không, thì người nó đã bước lên nửa bước, trên người anh vẫn còn lưu lại
mùi thuốc nhàn nhạt, trộn cùng với mùi kem cạo râu, thanh đạm lạnh lẽo,
không khó ngửi chút nào.

Giây tiếp theo, Diệp Già Lam còn chưa kịp phản ứng lại, Đường Ngộ

đã nửa ngồi xổm xuống, buộc đơn giản lại dây giày bị tuột ra của cô.

Động tác của anh liền mạch lưu loát, chỉ vài giây, anh đứng dậy, giơ

tay chạm chạm đầu Kem, “Đi rồi.”

Diệp Già Lam vẫn cúi đầu.

Nhìn thấy tay trái Đường Ngộ đang sờ đầu Kem, ngón tay xinh đẹp,

trên ngón áp út có một chiếc nhẫn bạc.

Không phải cái cô từng tặng.

Ánh mắt Diệp Già Lam nhẹ nhàng lóe lên, hốc mắt chớp mắt hơi

nóng, lại dùng sức nháy mắt, đáy mắt ướt át cứ thế bị cô đẩy xuống.

Cô hít một hơi thật sâu, mãi đến khi người nọ đi cách xa mấy mét, cô

mới nhấc chân đi đến nhà chủ nhiệm Ngô.

Bởi vì là một tiểu khu xa hoa, nên cây cối ở đây cũng tươi tốt hơn

nhiều so với những tiểu khu bình thường.

Tuy đã sắp hoàng hôn, nhưng mặt trời vẫn rất gay gắt.

Diệp Già Lam luôn đi dưới bóng cây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.