DÒNG THƠ THỨ CHÍN - Trang 696

Diệp Già Lam đột nhiên nói không lên lời.

Cô cũng không muốn chia tay.

Nhưng trước có bố Đường Ngộ là Từ Chấn, sau lại có mẹ cô là Dư

Thu Hoa.

Hai người kia hẳn đều sẽ không muốn hai người duy trì tình này.

Đương nhiên quan trọng nhất là lúc ấy Diệp Già Lam không biết

Đường Ngộ đã nhớ lại việc này.

Cho nên Từ Chấn hỏi cô lỡ như có một ngày, sau khi Đường Ngộ biết

những việc này, đối với cô luôn áy náy thì phải làm sao bây giờ, Diệp Già
Lam đã lùi bước.

Cô lựa chọn ngăn chặn thương tổn, dừng bước trước khi Đường Ngộ

nhớ ra.

Mãi đến hôm nay, Diệp Già Lam mới biết được người biết sự thật

muộn nhất lại chính là mình.

Trong lúc nhất thời cô cũng không biết nên có phản ứng gì, bàn tay

nắm lấy ga giường lại càng thêm chặt, sau khi buông ra lại nắm chặt, cô hít
một hơi sâu, vùi đầu vào gối.

Không khí để hô hấp càng ngày càng ít, Diệp Già Lam ngược lại lại

cảm thấy thoải mái hơn không ít.

Cô nghẹn một hơi, chờ đến khi cả cái gối đều bị hô hấp của cô làm

ấm, cô đã bị người ta ấn bả vai xoay mặt ra.

Ngón tay Đường Ngộ nhẹ nhàng vuốt ve lên vai cô, giọng càng thêm

thấp: “Thật xin lỗi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.