DÒNG THƠ THỨ CHÍN - Trang 7

Cũng khó trách người theo đuổi cô trên có bác sĩ nam ở các phòng

khác, dưới lại có người nhà bệnh nhân đến thăm bệnh.

Hứa Luyến là một cô gái mà còn cảm thấy có chút tâm viên ý mã*,

cong mắt híp híp lại nói: "Đàn ông không mấy người tốt cả, Loan Loan,
nếu không hai người chúng ta chắp vá lại --"

Nhũ danh của Diệp Già Lam là Loan Loan, là do Dư Thu Hoa đặt,

không có ngụ ý gì, chỉ là tối hôm cô sinh, mặt trăng trên trời lại cong cong
như vậy.

Tên do đó mà ra.

(*tâm viên ý mã: là một câu thành ngữ, ý so sánh tâm tư người ta cứ

loạn xạ, tim loạn nhịp, như ngựa khó kìm cương.)

(Loan loan= cong cong)

Lời Hứa Luyến còn chưa dứt, Diệp Già Lam đã liếc cô nàng một cái,

"Không chắp vá."

Cô giở đến một tờ bệnh án, cầm tệp tài liệu đã cố định, sau đó sửa lại

cổ áo blouse trắng, đứng dậy đi ra cửa.

Hứa Luyến quay đầu, "Đi đâu đó?"

Diệp Già Lam xoay người cười với cô nàng: "Bệnh nhân vẫn luôn ôm

dép lê ngủ mấy hôm trước, cuối cùng hôm qua cũng chịu nói chuyện với tớ
rồi, giờ tớ qua xem thử chút."

Lời nói rơi xuống, tiếng đóng cửa cũng vang lên.

Người Diệp Già Lam qua xem chính là một người phụ nữ mắc chứng

vọng tưởng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.