DÒNG THƠ THỨ CHÍN - Trang 783

sợ, đã nghe anh nhẹ giọng hỏi: “Anh nên giật tiền hay là cướp sắc trước
bây giờ?”

Diệp Già Lam thiếu chút nữa xem thường nhìn anh.

Chân cô nâng lên, còn chưa dẫm lên giày Đường Ngộ, người nọ lại hệt

như biết cô muốn làm gì, mở cửa ghế sau, trực tiếp đẩy cô vào.

Diệp Già Lam bị đẩy ngã trên ghế sau, vừa muốn đứng dậy, lại bị anh

chặn lại.

Cô nghe thấy anh nói: “Tiền thì anh không thiếu.”

Diệp Già Lam vội vàng duỗi tay che miệng anh lại, “Sắc anh cũng

không thiếu đâu.”

Động tác này của cô cơ hồ là theo bản năng, hơi thở ấm áp của người

đàn ông phả lên tay cô, có chút ngứa có chút ấm nóng.

Diệp Già Lam cảm thấy không thoải mái, vừa muốn rút tay về lại bị

nắm lấy.

Đường Ngộ nắm tay cô đặt ở bên môi, nhẹ nhàng hôn đầu ngón tay cô,

nhướng mày, đáy mắt diễm sắc dày đặc, “Sao lại không thiếu chứ?”

“Anh đừng xằng bậy, đây là ở bãi đỗ xe đấy.”

Diệp Già Lam càng nói càng cảm thấy không đúng.

Tình huống hiện tại, giống như Đường Ngộ là tên biến thái muốn

cưỡng bách cô mà.

Diệp Già Lam cảm thấy thẹn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.