DÒNG THƠ THỨ CHÍN - Trang 817

Không, còn không bằng không khí ấy chứ.

Không khí ít nhất vẫn còn tồn tại, còn bọn họ thì trực tiếp coi cô nàng

không tồn tại luôn.

Tô Cẩm Kha cảm thấy hiện tại nếu có mưa xuống, thì nhất định là

nước mắt trong lòng mình chứ không thể khác hơn được.

Hôm nay cô nàng không biết phạm phải cái giề mà không chỉ phải

chịu rét chịu lạnh lại còn bị ép ăn cẩu lương nữa chứ.

Tầm mắt Tô Cẩm Kha đổi tới đổi lui, từ bầu trời chuyển tới mặt đất,

sau đó mới lại nhìn hai người kia một cái: “Cái kia, hai người tiếp tục?”

Diệp Già Lam trừng mắt nhìn cô nàng, “Về thôi.”

Ba người đi cùng, tất có một cái bóng đèn.

Tô Cẩm Kha vội vàng xua tay, “Khách sạn ở ngay phía trước, tớ đi về

trước đây.”

“Đêm nay ánh trăng đẹp như vậy, hai người cứ thưởng nguyệt một lát

đi.”

“……”

Tô Cẩm Kha nói xong, đã kéo khăn quàng cổ lên, xoay thân.

Cô nàng nóng lòng rời xa cái chốn thị phi này, nên bước chân cực

nhanh, thoáng cái đã đi đến dưới cây đèn đường phía trước.

Diệp Già Lam quay đầu nhìn cô nàng.

Gần đây, con gái hay xảy ra chuyện, cô không yên tâm để mình Tô

Cẩm Kha về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.