DÒNG THƠ THỨ CHÍN - Trang 830

Diệp Già Lam cúi đầu nhìn cái nhẫn trên tay trái, “Không đến, em

phải về nhà ngủ.”

“Tới nhà anh cũng có thể ngủ.”

“……”

Đến nhà anh cô còn ngủ cái rắm.

Thời gian Diệp Già Lam ngủ trên tàu hỏa tuy không ngắn, nhưng chất

lượng giấc ngủ lại không tốt, nên hiện tại cả người đều đang mỏi mệt.

Cô giơ tay đè đè huyệt thái dương, nhẹ giọng oán giận: “Ngồi tàu hỏa

mệt mỏi quá.”

“Tới nhà anh, anh giúp em thoải mái.”

“Anh có thể đứng đắn chút được không?”

“Có thể, em tới nhà anh, anh liền đứng đắn.”

“……”

Người này nửa câu không rời nổi ba chữ “Tới nhà anh” à.

Diệp Già Lam mím môi, có một câu suýt buột miệng thốt ra, thoáng

nhìn thấy phía trước còn có bác lái xe, lại cố nuốt vào, cô hít một hơi sâu,
"Em muốn cúp máy!"

“Từ từ.”

Ngón tay Diệp Già Lam để ở nút tắt, nhưng không ấn xuống.

Cô chờ Đường Ngộ nói tiếp, kết quả đợi nửa phút, bên kia cũng không

có tiếng động gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.