DÒNG THƠ THỨ CHÍN - Trang 870

Diệp Già Lam thoáng liếc thấy bên trái không còn người nữa, cả người

mới thả lỏng lại.

Vừa rồi cô đã dùng hai chữ “Húc Húc” nhắc nhở anh, Đường Ngộ

thông minh như vậy, khẳng định có thể hiểu được.

Tuy rằng trong mắt Đường Ngộ, chẳng phân biệt nam nữ, cũng mặc kệ

đối phương là anh hay em trai, thì bình dấm của anh vẫn đều có thể bị đá
ngã lăn, nhưng tóm lại cũng không giống nhau.

Biết Diệp Minh Húc là em trai cô, ít nhất anh cũng không ghen quá.

Diệp Già Lam nghĩ thì cực kì tốt đẹp, sau khi nhẹ nhàng thở ra một

hơi thì khóe môi hơi hơi giơ lên nửa phần, “Húc Húc, sao em lại đến đây?”

“Mấy hôm trước em gọi cho chị mà không được, nên gọi qua cho chị

Kha…… chị Kha nói chị gặp tai nạn xe, em sợ quá nên đặt ngay vé máy
bay bay về đây.”

Diệp Minh Húc tuy sống ở nước ngoài 20 năm, nhưng bình thường

cũng không phải ít tiếp xúc với văn hóa Trung Quốc, nói tiếng Trung rất
chuẩn, âm cũng chính xác, chỉ là khẩu âm vẫn có chút mang âm điệu ngoại
quốc.

Diệp Già Lam nghe được chỉ muốn cười, mắt thấy cậu quơ chân múa

tay khua khoắng lên, vội túm tay cậu kéo xuống, “Chị không sao, em
không nói với ba chứ?”

“Chị Kha không cho em nói.”

Diệp Già Lam vỗ vỗ bờ vai cậu, “Ngoan lắm.”

May mà không nói với Diệp Cảnh, nếu không nhất định sẽ làm chậm

trễ công việc của ông ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.