DÒNG THƠ THỨ CHÍN - Trang 882

“……”

Diệp Già Lam khụ một tiếng, xấu hổ nói sang chuyện khác: “Đồ ăn

quán này hương vị không tồi, hai người mau ăn nhiều một chút.”

Tô Cẩm Kha cười nhạo, suýt nữa đã phun ra câu xem thường.

May mà Diệp Minh Húc thần kinh thô, thấy Diệp Già Lam khỏe

mạnh, không thấy chỗ nào bất thường, cũng không tiếp tục truy hỏi nữa.

Ăn xong một bữa cơm, đã đến tận 8 giờ tối.

Tô Cẩm Kha lái xe đưa bọn họ trở về.

Cô nàng trước tiện đường đưa Diệp Già Lam về bệnh viện, sau đó mới

lại lái xe đưa Diệp Minh Húc về khách sạn.

Lúc Diệp Già Lam về bệnh viện, còn có năm phút nữa là đến 8 giờ

rưỡi, cô kéo khăn quàng cổ lên che mũi, chỉ lộ ra một đôi mắt, vội vã xuyên
qua sảnh ngoài lầu một, đi thẳng đến cửa cầu thang.

Cửa cầu thang lầu hai có một người đang đứng.

Diệp Già Lam không nghĩ nhiều, dù sao thì bệnh viện nhiều người,

chỗ nào chả có khả năng có người đứng, vừa muốn đi qua, cánh tay đã bị
người kia túm lấy.

Cô lui về phía sau nửa bước, còn chưa ngẩng đầu, đã nghe được người

kia hỏi: “Đi đâu?”

Diệp Già Lam có chút chột dạ.

Nhưng cẩn thận ngẫm lại, hình như cô chả làm gì sai cả, cô nhấp môi,

càng rụt xuống dưới khăn quàng cổ, “Đi ăn cơm á.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.