DÒNG THƠ THỨ CHÍN - Trang 907

Đường Ngộ đối mắt nhìn cô, chóp mũi hai người cơ hồ chạm vào

nhau, khi anh nói chuyện hơi thở và khí nóng cơ hồ đều phả lên môi Diệp
Già Lam, “Còn nói gì nữa?”

Diệp Già Lam suy nghĩ một chút, “Không thể để bị cảm lạnh.”

“Còn gì nữa?”

“Còn có……” Diệp Già Lam lắc lắc đầu, “Không có.”

“Vậy để anh nói cho em biết.”

Đường Ngộ rời khỏi bên người cô, sau khi ngồi lại vị trí ghế lái, cài lại

dây an toàn, mới nói: “Không thể vận động mạnh được.”

“……” Diệp Già Lam không lên tiếng.

“Còn muốn đến nhà anh không?”

“…… Đến.”

Đường Ngộ hít một hơi.

Lửa nóng trong lồng ngực anh vẫn chưa thể áp xuống nổi, vừa rồi thật

vất vả uy hiếp cô hai câu, kết quả người ta lại không chịu nghe.

Nếu hôm nay, Diệp Già Lam tới nhà ạn thật, vậy tối nay, nếu không

phải Diệp Già Lam sống không bằng chết, thì chính là anh sẽ sống không
bằng chết mất.

Đường Ngộ cảm thấy hẳn là người sau dính chưởng rồi.

(Ý ảnh là anh biết anh không nỡ với chị, do chị đang bị thương nên

anh sẽ nhịn, ờ, sẽ "sống không bằng chết" đó)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.