DÒNG THƠ THỨ CHÍN - Trang 963

Đường Ngộ đã thay quần áo, anh đứng ở cửa, vai cao chân dài, tự

động thành một phong cảnh.

Diệp Già Lam bước nhanh qua, kéo cổ tay áo anh đi ra ngoài, “Ba em

tới rồi.”

“Hôm qua em nói rồi.”

Tay Diệp Già Lam cầm tay áo anh càng thêm chặt, “Làm sao bây giờ,

em có chút khẩn trương……”

Vừa thấy người, nháy mắt cô đã ném vụ trả thù từ “honey” ra sau đầu,

trong đầu toàn nghĩ chờ lát nữa gặp Diệp Cảnh thì nên làm gì.

Rõ ràng là mang Đường Ngộ đi gặp người lớn, kết quả người khẩn

trương ngược lại thành cô.

Diệp Già Lam cảm thấy không thể tin nổi, cảm giác ấy qua đi, cô lại

cảm thấy mình thật không tiền đồ, nắm chặt tay áo Đường Ngộ cũng không
buông.

Đường Ngộ đi theo sau cô, hơi chút cúi đầu ghé bên tai, nhẹ giọng hỏi:

“Anh còn khẩn trương, em khẩn trương cái gì?”

“……”

Còn không phải sợ Diệp Cảnh không hài lòng với anh sao.

Diệp Già Lam thế nào cũng không an tâm, cả đường đi, không nề

phiền hà mà phổ cập cho Đường Ngộ tính cách và sở thích của Diệp Cảnh.

Cả một đường như thế, lúc đến cửa nhà, Diệp Già Lam cũng vẫn hỗn

loạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.