ĐỒNG THOẠI ĐEN - Trang 66

Ý ngó ra ngoài cửa sổ. Ngày đã bắt đầu tàn. Khu rừng đen tuyền trải

rộng dưới bầu trời đỏ rực. Miki đóng rèm lại. Cả tấm rèm cũng là di vật của
người ở trước y. Chất vải màu đen, dày cùi như rèm sân khấu.

"Nè, kể chuyện gì cho em nghe đi." cô bé nói, vẫn nằm lăn trên sofa.

"Mà em bảo nhé, em chán ngấy cái truyện đồng thoại về con quạ khoét mắt
mang cho cô bé rồi. Kể chuyện khác đi."

Câu chuyện đồng thoại mà cô bé vừa nói chính là "Eye's Memory",

một tác phẩm đã xuất bản của Miki. Y thường đọc to thành tiếng mỗi khi
rảnh rỗi.

"Đúng rồi, hay Miki kể về thời thơ ấu cho em nghe đi? Em nghĩ đó là

y tưởng thú vị đấy.bị bắt đếm biết thự này cũng được một thời gian rồi
nhưng em chưa biết gì về Miki cả." Nói đoạn cô bé nhếch môi, nở nụ cười.
"Mà Miki Shun có phải tên thật không thế?"

Y lắc đầu. Miki chỉ là bút danh khi viết sách. Y ngồi xuống sofa, đặt

tay lên đầu cô bé. Sau khi được chỉnh lại mái tóc, cô bé nhắm mắt. Còn
Miki nhớ về chuyện ngày xưa.

Miki sinh ra trong một gia đình thầy thuốc. Cha y là bác sĩ ngoại khoa,

và ngôi nhà y ở chính là một bệnh viện lớn. Điều đầu tiên mà Miki nhớ đến
khi được hỏi về thời thơ ấu của mình bao giờ cũng là những bệnh nhân lui
tới nhà y. Thuở nhỏ có lần Miki chạy chơi với chiếc ô tô trong hành lang,
và chợt thấy những người ấy đang nằm trên giường bệnh, đằng sau cánh
cửa phòng để mở. Có người quấn bông băng toàn thân, kẻ bị treo ngược tay
chân lên cố định, đều hướng mắt ra ngắm khung cảnh ngoài cửa sổ. Khi
thấy Miki đang chơi đùa, họ quay sang chằm chằm nhìn y với ánh mắt thất
thần, làm người ta liên tưởng đến những hố sâu trống rỗng.

Thời tiểu học, y hay bắt côn trùng với lũ trẻ hàng xóm. Ở khu gần nhà

y có một khu đất trống không rĩ chủ nhân, mọc um tùm cỏ dại. Đám trẻ con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.