DÒNG THỜI GIAN - Trang 421

26:12:01

Đêm không trăng. Bầu trời đen sẫm, lấp lánh sao và lác đác vài đám mây
trôi. Marek dẫn họ xuống đồi và đi qua thị trấn Castelgard đang chìm trong
lửa, tiến vào một vùng tối tăm. Chris ngạc nhiên thấy rằng khi mắt mình đã
quen với bóng tối, anh có thể thực sự thấy mọi vật khá rõ nhờ ánh sao. Có lẽ
là vì chẳng có ô nhiễm không khí gì ở đây, anh nghĩ vậy. Anh nhớ đã đọc
rằng trong những thế kỷ đầu, người ta có thể thấy Kim tinh suốt cả ngày như
bây giờ ta nhìn thấy mặt trăng vậy. Dĩ nhiên là việc đó đã trở thành không
thể hàng trăm năm nay rồi.

Anh cũng ngạc nhiên trước sự yên tĩnh đến tuyệt đối của màn đêm.

Những âm thanh lớn nhất họ nghe thấy là tiếng bước chân của chính mình
trên cỏ và qua những bụi rậm.

“Chúng ta sẽ theo đường mòn,” Marek thì thầm, “rồi đi xuống bờ

sông.”

Tốc độ của họ khá chậm. Marek thường dừng lại, khom người xuống

lắng nghe chừng hai, ba phút rồi mới tiếp tục đi tiếp. Gần như cả tiếng đồng
hồ đã trôi qua họ mới thấy bóng dáng con đường đất chạy từ thị trấn xuống
dòng sông. Một vệt dài mờ nhạt nổi lên trên nền cỏ và cây lá tối đen bao
quanh.

Marek dừng lại ở đây. Quanh họ là một sự yên lặng đến tuyệt đối. Chỉ

nghe thấy tiếng gió nhẹ thổi. Chris mất hết kiên nhẫn, chỉ muốn tiến lên. Sau
một phút chờ đợi, anh bắt đầu đứng dậy.

Marek ấn anh xuống.

Anh ta đặt ngón tay lên môi.

Chris lắng nghe. Anh đã nhận ra, không chỉ có mỗi tiếng gió. Có cả

tiếng người thì thầm nữa. Anh căng tai ra lắng nghe. Có một tiếng ho khẽ,
nơi nào đó phía trước. Rồi một tiếng ho khác, gần hơn, ở cùng bên đường
với họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.