DÒNG THỜI GIAN - Trang 535

06:40:27

Chuông điện thoại reo không ngừng. David Stern ngáp dài, bật ngọn đèn
cạnh giường, nhấc ống nghe lên. “Xin chào,” anh nói, giọng lè nhè.

“David, là John Gordon đây. Anh đến phòng dịch chuyển ngay đi.”

Stern quờ quạng tìm kính, nhìn đồng hồ. Sáu giờ hai mươi phút sáng.

Anh mới ngủ được ba tiếng.

“Có quyết định cần bàn đấy,” Gordon nói. “Tôi sẽ tới đón anh trong

năm phút nữa.”

“Được,” Stern nói, rồi dập máy. Anh ra khỏi giường và kéo rèm cửa ra;

ánh mặt trời rực rỡ chiếu vào, rực rỡ đến mức anh phải nheo mắt lại. Anh đi
ra nhà tắm để chuẩn bị.

Anh đang ở một trong ba căn phòng thuộc khu nhà thí nghiệm mà ITC

để cho các nhà nghiên cứu dùng khi phải ở lại qua đêm. Nó được trang bị
như một khách sạn, tỉ mỉ tới cả những chai dầu gội đầu và dầu dưỡng ẩm
trên bồn rửa mặt. Stern cạo râu và thay đồ, rồi đi ra hành lang. Anh không
thấy Gordon đâu hết, nhưng anh nghe thấy có tiếng nói ở cuối hành lang.
Anh đi xuống, nhìn qua những cánh cửa kính vào những phòng thí nghiệm
khác nhau. Vào giờ này chúng đều vắng tanh.

Nhưng ở cuối hành lang, anh thấy một phòng thí nghiệm mở cửa. Một

nhân viên đang dùng một đoạn dây màu vàng để đo chiều dài và chiều rộng
của cửa ra vào. Bên trong, bốn kỹ thuật viên đang đứng quanh một chiếc bàn
lớn, nhìn xuống nó. Trên mặt bàn là một mô hình lớn bằng gỗ có màu nhạt
mô phỏng pháo đài La Roque và các vùng lân cận. Những người đàn ông
đang thì thầm với nhau, và một người cẩn thận nâng mép bàn lên. Dường
như họ đang tính cách thế nào để chuyển nó đi.

“Doniger nói rằng anh ta phải có cái này,” một kỹ thuật viên nói, “để

trưng ra sau buổi thuyết trình.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.