là tầng điều khiển và bảo dưỡng. Các cỗ máy chính nằm ở tầng dưới cách
chúng ta một trăm năm mươi mét nữa.”
Họ tới trước một đôi cửa nặng nề màu xanh đậm và trong suốt. Lúc
đầu, Marek nghĩ rằng chúng được làm từ một loại kính cực kỳ dày. Nhưng
khi những cánh cửa tự động trượt mở, anh ta thấy có những chuyển động rất
khẽ bên dưới bề mặt. “Nước,” Gordon nói. “Chúng tôi sử dụng rất nhiều
màng chắn bằng nước ở đây. Công nghệ lượng tử rất nhạy cảm với những
ảnh hưởng từ bên ngoài – tia vũ trụ, trường điện từ nhân tạo, tất cả những
thứ ấy. Đó là lý do tại sao từ đầu chúng tôi lại ở dưới đây.”
Phía trên đầu, họ thấy thứ trông có vẻ như là những cánh cửa dẫn mở
vào hành lang dẫn tới các phòng thí nghiệm rất bình thường. Đi qua một
cánh cửa thủy tinh nữa. Họ bước vào một hành lang được sơn trắng chống
khuẩn, với những cánh cửa mở cả hai phía. Cánh cửa đầu tiên ở bên trái viết
ĐÓNG GÓI TRƯỚC. Cánh cửa thứ hai, CHUẨN BỊ TRANG PHỤC. Và đi
xuống cuối hành lang, họ thấy một tấm bảng chỉ đề đơn giản là CHUYỂN.
Gordon xoa hai tay vào nhau. Anh nói, “Đi thẳng tới khu đóng gói
nào.”
*
*
Căn phòng khá nhỏ làm Marek liên tưởng tới một phòng thí nghiệm trong
bệnh viện; nó làm anh ta cảm thấy không thoải mái. Ở giữa phòng có một
ống dài thẳng đứng, cao khoảng hơn hai mét mốt và có đường kính độ một
mét rưỡi. Các khớp nối được mở. Ở bên trong là những dải xám xịt. Marek
nói, “Máy làm rám nắng à?”
“Thực ra nó là một máy tạo ảnh cộng hưởng tiên tiến, về cơ bản, nó là
một chiếc máy MRI công suất cao. Nhưng mọi người sẽ thấy đây là cách tập