DÒNG THỜI GIAN - Trang 194

dượt tốt trước khi vào máy dịch chuyển. Có lẽ anh nên vào trước, Tiến sĩ
Marek.”

“Vào trong đó?” Marek chỉ vào cái ống. Nhìn gần hơn, trông nó giống

như một cỗ quan tài màu trắng vậy.

“Chỉ cần bỏ phục trang và trèo vào đó. Nó y hệt như một máy MRI vậy

– anh sẽ không cảm thấy gì hết. Cả quá trình chỉ kéo dài trong một phút.
Chúng tôi sẽ ở ngay phòng bên.”

Họ đi qua một cánh cửa phụ với một ô cửa sổ nhỏ, bước vào một căn

phòng khác. Marek không thể thấy có gì đang ở trong đó. Cánh cửa đóng
sập lại.

Anh ta thấy một chiếc ghế ở trong góc. Anh ta tiến lại gần và cởi quần

áo ra, rồi bước đến chỗ chiếc máy quét. Có một tiếng cách của hệ thống liên
lạc các trung khu điều khiển và anh ta nghe tiếng Gordon nói, “Tiến sĩ
Marek, anh hãy nhìn xuống dưới chân mình đi.”

Marek nhìn xuống dưới chân.

“Anh thấy vòng tròn trên nền nhà chứ? Cố làm sao để chân anh hoàn

toàn ở trong vòng tròn ấy.” Marek chuyển vị trí.

“Cảm ơn, được rồi. Cửa sẽ đóng lại bây giờ.”

Với một tiếng rì rầm của máy móc, cánh cửa gắn bản lề được đóng sập

lại. Marek nghe thấy một tiếng rít khi nó đóng kín lại. Anh ta nói, “Kín
hơi?”

“Đúng, bắt buộc phải thế. Anh sẽ cảm thấy có chút không khí lạnh tràn

vào bây giờ. Chúng tôi sẽ cấp thêm ô xy trong khi cân chỉnh lại các thông
số. Anh không mắc chứng sợ không gian hẹp đấy chứ?”

“Không, cho tới bây giờ,” Marek đang nhìn quanh căn phòng. Những

dải xám xịt, giờ anh ta đã thấy rõ, là những miệng hở dài che nhựa bên
ngoài. Phía sau lớp nhựa anh ta thấy những ngọn đèn, những cỗ máy đang
gầm rú. Không khí mát hơn một cách đáng kể.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.