thoảng nó lại quay lại để nhìn lần thứ hai. Marek có một cảm giác kỳ lạ là
mình đang bị hàng trăm cặp mắt săm soi.
Giọng nói được thu sẵn lại cất lên, “Xin hãy đứng thật yên lặng. Còn
hai mươi giây nữa.”
Xung quanh anh ta, các dải rì rầm và rung lắc liên tục. Rồi tất cả đột
ngột dừng lại. Vài giây tĩnh lặng. Cái máy kêu cách một tiếng. Giờ các dải
bắt đầu chuyển động về trước rồi giật lùi lại và cả sang hai phía.
“Xin hãy đứng thật yên lặng. Mười giây.”
Các dải bắt đầu xoay tròn, dần dần đồng bộ cho tới khi cuối cùng tất cả
đều xoay thành một khối. Rồi chúng dừng lại.
“Quy trình quét đã xong. Cảm ơn vì đã hợp tác.”
Ánh sáng xanh tắt ngấm, và cánh cửa bật mở. Marek bước ra ngoài.
*
*
Trong phòng kế bên, Gordon đang ngồi trước bàn điều khiển máy tính.
Những người khác đã lôi ghế ra ngồi xung quanh anh.
“Hầu hết mọi người,” Gordon nói, “không nhận ra rằng chiếc máy quét
MRI bình thường ở các bệnh viện hoạt động bằng cách thay đổi trạng thái
lượng tử của các nguyên tử trong cơ thể ta – nói chung là mô men góc của
các hạt trong hạt nhân nguyên tử. Các trải nghiệm với MRI cho chúng tôi
biết rằng thay đổi chỉ số lượng tử trong cơ thể ta sẽ không gây ra phản ứng
xấu nào hết. Thực tế, ta thậm chí còn chẳng cảm thấy rằng nó đã xảy ra cơ.
“Nhưng các máy MRI thông thường thực hiện việc này với một trường
từ cực mạnh – 1,5 tesla, mạnh gấp hai mươi lăm nghìn lần trường lực từ của
trái đất. Chúng ta không cần nhiều đến thế. Chúng tôi sử dụng các thiết bị