DÒNG THỜI GIAN - Trang 255

Nào,” Marek nói và quàng tay qua vai Chris, nhấc cả người Chris lên

khỏi con đường và kéo thẳng vào giữa những tán cây.

“Chúa ạ,” Chris nói, “anh không phiền nếu nói cho tôi…”

Suỵt,” Marek đặt tay lên miệng Chris, “cậu có muốn để tất cả chúng ta

bị giết hết không?

Không, Chris nghĩ, anh hiểu rằng mình không muốn ai bị giết hết.

Đang phóng thẳng lên đồi về phía họ là sáu kỵ sĩ vũ trang tận răng: mũ trụ
thép, áo giáp lưới kim loại, áo choàng ngoài màu nâu đỏ và xám. Những con
ngựa được choàng vải đen lốm đốm ánh bạc. Hiệu ứng thật đáng sợ. Tay kỵ
sĩ dẫn đầu, đội một chiếc mũ trụ có gắn lông chim, chỉ tay về phía trước và
thét lên. “Godin!

Baretto và Gomez vẫn đang đứng bên đường, và cứ đứng đực ra đó, rõ

ràng họ đang rất sửng sốt trước thứ phóng nước đại thẳng về phía mình. Tên
kỵ sĩ đen chúi về phía trước trên cái yên ngựa và xoay thanh gươm to bản
thành một đường cung về phía Gomez khi hắn ta phóng qua cô.

Chris nhìn thấy thân người không đầu của Gomez, máu bắn tung tóe,

rơi xuống đất. Baretto, người dính đầy máu, vừa chửi bới ầm ĩ vừa chạy
thẳng vào rừng. Thêm nhiều kỵ sĩ nữa phi nước đại lên đồi. Giờ tất cả bọn
chúng đều gào lên, “Godin! Godin!” Một tên xoay người trên lưng ngựa, rút
cung ra.

Mũi tên cắm vào vai trái của Baretto khi anh ta vẫn đang chạy, đầu thép

nhọn xuyên thẳng qua vai, lực đâm làm anh ta khuỵu gối xuống, vẫn tiếp tục
chửi, Baretto loạng choạng đứng dậy, và cuối cùng cũng tới được bên cỗ
máy.

Anh ta nhặt cái dây lưng của mình lên, rút một quả lựu đạn ra, và quay

người ném nó đi. Một mũi tên cắm thẳng vào ngực anh ta. Baretto bàng
hoàng, nấc lên, và ngã về phía sau, đổ phịch xuống, người thẳng đuột ra tựa
vào những thanh kim loại. Anh ta yếu ớt cố rút mũi tên ra khỏi ngực. Mũi
tên tiếp theo cắm ngập vào họng anh ta. Quả lựu đạn tuột khỏi tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.