DÒNG THỜI GIAN - Trang 396

lồng. Cách đây bốn năm rồi.”

Stern nhấc con búp bê đó lên. Nó chỉ là một hình nộm rẻ tiền; anh ta

thấy những sợi nhựa chạy dọc một bên mặt và người. Mắt nó hấp háy nhắm
mở khi anh ta đặt nó vào lòng bàn tay.

“Anh thấy chứ,” Gordon nói, “mục tiêu ban đầu của chúng tôi là làm

hoàn hảo việc chuyển dịch những vật thể ba chiều. Fax những vật thể ba
chiều. Anh chắc cũng biết là đã có rất nhiều người quan tâm đến chuyện đó
rồi.”

Stern gật đầu; anh ta đã nghe về các công trình nghiên cứu này rồi.

“Stanford có công trình nghiên cứu sớm nhất,” Gordon nói. “Và ở

thung lũng Silicon cũng có nhiều lắm. Ý tưởng là trong vòng hai mươi năm
vừa qua, tất cả các công đoạn truyền dẫn tài liệu đều được điện tử hóa hết –
fax hay thư điện tử cũng vậy. Anh chẳng cần phải gửi thư giấy gì nữa; anh
chỉ cần gửi những tín hiệu điện tử. Rất nhiều người nghĩ rằng không sớm thì
muộn, tất cả các vật thể rồi sẽ được chuyển dịch theo cách ấy. Ví dụ, anh sẽ
không phải chuyển đồ đạc, anh chỉ cần truyền nó qua các trạm. Kiểu kiểu
như thế.”

“Nếu các anh có thể làm được thế,” Stern nói.

“Có. Và miễn là làm việc với những vật thể đơn giản, thì chúng tôi có

thể. Điều đó làm chúng tôi phấn chấn. Nhưng dĩ nhiên, chuyển giữa hai trạm
nối với nhau bằng cáp là chưa đủ. Chúng ta cần phải chuyển phát được ở
một khoảng cách thật xa, qua sóng không khí, cứ gọi tạm nó là thế nhé. Và
chúng tôi đã thử. Đây này.”

Anh đi sâu vào phòng, tới chỗ hai chiếc lồng khác, có vẻ lớn và công

phu hơn. Chúng đã bắt đầu giống những chiếc lồng Stern thấy trong hang.
Giữa những chiếc lồng này không hề có dây cáp nối.

“Alice và Bob, phần hai,” Gordon nói. “Hay như chúng tôi vẫn gọi,

Allie và Bobbie. Đây là trạm thử nghiệm cho chuyển dịch khoảng cách của
chúng tôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.