DÒNG THỜI GIAN - Trang 447

“Chúng tôi sẽ cầu Chúa ban phước cho ông ta, dĩ nhiên là thế rồi,” vị

thầy tu nói. Và một lát sau, anh ta thêm, “Và chúng tôi cũng sẽ trả cho ông
ta xứng đáng.”

*

*

Họ đi qua một phòng viết, những thầy tu ngồi thành dãy bên những cái giá
viết, lặng lẽ chép lại các bản thảo. Nhưng đối với Marek, tất cả đều trông có
vẻ sai khác thế nào đó; thay vì một bầu không khí trầm tư mặc tưởng trong
những bài kinh cầu, công việc của họ được đệm bởi tiếng hò la và tiếng đập
bóng trong sân. Và bất chấp những điều lệ ngăn cấm tranh minh họa của
dòng tu Citeaux cổ, rất nhiều thầy tu đang ngồi vẽ tranh minh họa trên các
góc và dọc theo lề các bản thảo. Các họa sĩ ngồi với một khay cọ vẽ và
những cái đĩa đá đựng đủ loại màu sắc. Vài bức tranh được trang trí cực kỳ
rực rỡ.

“Đường này,” vị thầy tu nói, và đưa họ đi xuống những bậc thang dẫn

vào một khoảng sân nhỏ ngập trong nắng. Ở một phía, Marek thấy tám
người lính mặc quân phục Arnaut, đang đứng dưới nắng. Anh ta thấy rằng
họ vẫn đeo gươm.

Vị thầy tu dẫn họ tới một ngôi nhà nhỏ ở rìa sân, và rồi đi vào một cánh

cửa. Họ nghe thấy có tiếng nước chảy tí tách và thấy một đài phun nước bể
rất rộng. Họ nghe thấy những lời cầu nguyện, bằng tiếng Latin. Ở giữa
phòng, có hai thầy tu mặc áo choàng đang tắm rửa cho một thân thể trắng
bệch, trần trụi trên một chiếc bàn.

“Đạo hữu Marcellus,” vị thầy tu thì thầm, nhẹ cúi đầu.

Marek chằm chằm nhìn. Mất một lát anh ta mới nhận ra là mình đang

nhìn thấy cái gì.

Đạo hữu Marcel đã chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.