DÒNG THỜI GIAN - Trang 618

*

Dưới mặt đất, Chris nhìn cây cầu hạ dần xuống, tiếng xích sắt kêu loảng
xoảng. Qua khe hở, anh có thể nhìn thấy bầu trời đêm đầy sao. Chris nói,
“André, xuống đi.”

“Có lính.”

“Thế thì sao?”

“Tôi phải giữ dây xích.”

“Anh nói thế là thế nào?” Chris nói.

Marek không trả lời. Chris nghe thấy tiếng gầm, rồi tiếng thét đau đớn.

Marek đang đánh nhau ở trên đó. Chris nhìn cây cầu kéo cứ tiếp tục hạ dần.
Anh nhìn Giáo sư. Nhưng nét mặt Giáo sư không biểu lộ một chút gì hết.

Đứng bên chiếc cầu thang dẫn xuống đất, Marek giơ cao kiếm. Anh đã

giết được tên lính đầu tiên khi hắn xuất hiện. Anh ta cũng giết được tên thứ
hai, đá mấy cái xác rơi qua một bên, cho sàn nhà được gọn. Những tên lính
khác trên cầu thang đứng khựng lại vì kinh hãi, và anh nghe thấy tiếng rì
rầm đầy lo ngại.

Xích nối với cây cầu vẫn tiếp tục kêu loảng xoảng. Cây cầu kéo vẫn

đang hạ dần xuống.

“André. Xuống đi.”

Marek liếc nhìn đồng hồ. Nó chỉ 00:01:04. Giờ chỉ còn hơn một phút.

Nhìn qua cửa sổ, anh thấy những người kia đã không chờ cho đến khi cây
cầu được hạ xuống; họ đã chạy ra mép cầu, nhảy xuống cánh đồng bên
ngoài lâu đài. Giờ anh chỉ lờ mờ thấy họ trong bóng tối.

“André.” Lại là Chris. “André.”

Một tên lính khác chạy xuống cầu thang, Marek vung kiếm lên, chém

xuống cái máy, tóe lửa. Tên đó vội lùi lại, quát và đẩy những tên kia đi.

“André, chạy đi,” Chris nói. “Anh còn thời gian mà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.