ĐỘT KÍCH TRÁI TIM THIẾU NỮ - Trang 267

Phó đạo diễn đáp qua loa: “Thắc mắc nhiều quá vậy, để ý trai đẹp nhà

người ta rồi à?”

“Làm gì có, chú đừng nói linh tinh nhé, anh nhà cháu hay ghen lắm

đó.” Hồng Giai Tư rất sợ mấy mẩu tin bịa đặt này bị đồn ra ngoài nên
không để ý đến hai người kia nữa.

Tô Mộ Mộc và Lâm Trăn đi về phía khách sạn, cô đang lo lắng nên đi

rất chậm khiến cho Lâm Trăn chân dài vai rộng phải đi chậm theo cô, hai
người đi từng bước cứ như đang tản bộ.

Dọc đường có rất nhiều người trong đoàn chào hỏi Tô Mộ Mộc, cô lơ

đễnh đáp lời rồi lặng lẽ quan sát dáng người cao gầy của Lâm Trăn.

Không thể dùng những từ tuấn tú và đẹp trai đơn giản để miêu tả cậu,

dù đã tròn 22 tuổi nhưng trên người cậu vẫn còn vương hơi thở thiếu niên
dồi dào sức sống của thanh xuân.

Thật ra từ thiếu niên ấy chỉ được dùng để nói về độ tuổi 15 hay 16

nhưng Lâm Trăn lại khiến người ta cảm thấy từ đó không tồn tại thứ giới
hạn kia. Cậu ấy có thể khiến bạn nhớ về lớp học oi bức với những cơn gió
nhẹ thoảng qua, tiếng ve kêu râm ran cả sân trường và tiếng cười thoải mái
sau các tiết học.

Cậu hệt như bức tranh ánh mặt trời vàng tươi có thể thắp sáng cả thế

giới của bạn.

Tô Mộ Mộc cụp mắt xuống, đặt ánh nhìn của mình lên bàn tay đang

kéo tay cầm vali, những ngón tay thon dài với những đường gân rõ rệt
trông cực kì mạnh mẽ.

Lâm Trăn nói: “Đàn chị ơi, chị ở phòng số mấy vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.