ĐỘT KÍCH TRÁI TIM THIẾU NỮ - Trang 337

Tô Mộ Mộc phát hiện ra Lâm Trăn đang xúc động, cô cười nói:

“Trông thấy ảnh trường cũ nên vui thế à?”

Nói đến đây cô lại nghĩ sau khi mình tốt nghiệp thì có thể Lâm Trăn

đã ngồi trong căn phòng cô từng học, xem tấm bảng cô từng xem bèn mỉm
cười khe khẽ.

“Không ạ! Đàn chị ơi, người này là em đấy.” Lâm Trăn xúc động chỉ

vào tòa nhà lớp 12: “Khi đó em đang đứng ngoài hành lang chờ để vào tẩy
não, à không, là phát biểu kinh nghiệm cho lứa đàn em này.”

Lâm Trăn nhớ đến hai cô gái chạy tới chạy lui trên sân thể dục mà cậu

cứ tưởng là đàn em vừa tốt nghiệp, không ngờ lại là Tô Mộ Mộc, thì ra bọn
họ đã từng gặp nhau vào một khoảnh khắc kỳ diệu như thế. Lâm Trăn hí
hửng nghĩ tất cả chính là duyên phận.

Nhìn Lâm Trăn vui sướng, Tô Mộ Mộc cũng bị ánh mặt trời chói

chang kia ảnh hưởng. Cô nhớ rất rõ chàng trai trẻ đứng trên hành lang hôm
ấy, khi đó cô còn nói đùa với Du Từ Từ là anh chàng ấy rất tuấn tú, đẹp trai
như giấc mộng tuổi 16. Không ngờ người ấy lại là Lâm Trăn, vậy cậu chính
là phiên bản người thật của giấc mộng đấy à?

Lâm Trăn ngước mặt lên cười nói: “Đàn chị ơi, chị gửi tấm này cho

em với được không?”

“Được chứ, dù sao cậu cũng là nhân vật chính của tấm hình mà.

Chúng ta chụp ảnh luôn thôi để chị gửi cậu một thể.”

Tô Mộ Mộc mở chế độ chụp hình, lúc giơ điện thoại lên cô đã nhích

lại gần cậu. Đối với Tô Mộ Mộc đang tương tư mà nói thì cơ thể Lâm Trăn
hệt như quả cầu lửa, nóng nóng nóng.

Sự thật là khi chạm vào nhau, cả hai đều cố gắng kìm chế rung động

dưới đáy lòng nhưng vẫn muốn được tiếp cận đối phương từng chút một.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.