ánh sáng.
Tô Mộ Mộc nhớ lại từng lời Lâm Trăn nhấn mạnh trong trận đối đầu
SOLO đêm qua, từng hành động hiện lên trong đầu cô như một thước phim
được trình chiếu.
“Nếu chúng ta đụng độ nhau ở đồng cỏ mà em có vật chắn cùng với vị
trí rất tốt thì chị nên làm thế nào để đột phá vòng vây?”
Giọng nói êm dịu của Lâm Trăn như cơn gió nhẹ thổi qua mặt hồ
trong tim Tô Mộ Mộc, khiến cho trường quay chợt yên tĩnh đến lạ.
“Khi đó, smoke và nade sẽ phát huy tác dụng. Có điều, chị gái nhỏ
phải chú ý đến điểm rơi, nó rất quan trọng, giỡn chơi có khi tự chơi luôn
mình đấy.”
Bên Lâm Trăn sương khói mờ nhân ảnh*, dưới chân Tô Mộ Mộc vang
lên tiếng nade được ném xuống, cô nhanh chóng di chuyển.
(*)Smoke(gọi tắt của Smoke Grenade): Khi ném smoke, một khu vực
nhất định sẽ bị bao phủ bởi một làn khói trắng (bản cũ là khói xám), người
đứng trong làn khói đó sẽ không trông thấy bên ngoài mà người đứng ngoài
cũng chẳng thấy nổi bên trong. Khói tồn tại được một khoảng thời gian sẽ
tan mất. Đoạn ‘sương khói mờ nhân ảnh’ được mượn từ bài thơ Đây thôn
Vĩ Dạ của Hàn Mặc Tử.
“Smoke để ẩn nấp, nade để đẩy kẻ địch ra ngoài, một khi nó thò đầu ra
thì lập tức bắn chết.”
“Nếu đụng phải một đối thủ ngang tầm thì thắng bại sẽ được quyết
định trong tích tắc đó.”
Chất giọng ấm áp như ánh mặt trời ấy cao cao, âm cuối pha lẫn nụ
cười khẽ đầy đắc ý.