ĐỘT NHIÊN CÓ TIẾNG GÕ CỬA - Trang 106

M

Chúng ta có gì trong túi?

t cái bật lửa, một viên kẹo ho, một con tem, một điếu

thuốc lá hơi cong queo, một cái tăm xỉa răng, một chiếc
khăn tay, một cây bút, hai đồng xu năm shekel. Đó chỉ là

một phần những gì tôi có trong các túi quần túi áo mình. Vậy thì có
gì phải ngạc nhiên khi chúng phồng lên? Nhiều người nhắc tới
chuyện đó. Họ nói, “Anh có đống của khỉ gì trong túi thế?” Trong
phần lớn trường hợp tôi không trả lời. Tôi chỉ mỉm cười, đôi khi
thậm chí còn bật cười lịch sự. Như thể ai đó vừa pha trò cười với tôi
vậy. Nếu họ thích dây dưa, có thể tôi sẽ chưng ra cho họ thấy mọi
thứ tôi có, thậm chí tôi còn có thể giải thích vì sao tôi cần tất cả
những thứ đó phải luôn có trên người. Nhưng họ chẳng hỏi lại. Cái khỉ
gì chứ, một nụ cười mỉm, một tràng cười ngắn, một khoảng im lặng
gượng gạo, và chúng tôi chuyển sang chủ đề kế tiếp.

Sự thật là mọi thứ tôi có trong túi đều được lựa chọn cẩn thận để

tôi luôn được chuẩn bị sẵn sàng. Mọi thứ đều có ở đó có thể làm lợi
thế cho tôi vào khoảnh khắc quyết định. Kỳ thực, nói vậy không
chính xác. Mọi thứ đều có ở đó để tôi không bị rơi vào thế bất lợi
tại khoảnh khắc quyết định. Vì một cái tăm xỉa răng hay một con
tem thì có thể đem lại cho bạn thứ lợi thế nào chứ? Nhưng nếu,
chẳng hạn, một cô gái xinh đẹp – bạn biết đấy, thậm chí không hề
xinh đẹp nữa, chỉ duyên dáng thôi, một cô gái ngoại hình bình thường
với một nụ cười quyến rũ làm bạn nín thở – hỏi xin bạn một con tem,
hay thậm chí còn chẳng hỏi, chỉ đứng đó trên phố cạnh một thùng
thư màu đỏ vào một tối mưa rơi với một phong bì chưa dán tem
cầm trên tay và hỏi liệu bạn có biết bưu điện nào còn mở cửa vào
giờ đó hay không, rồi sau đó khẽ ho vì nàng lạnh, nhưng cũng vì
tuyệt vọng, vì trong sâu thẳm trái tim mình, cô gái biết chẳng có bưu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.