DỤ CHÀNG CẮN CÂU - Trang 34

những người ở đây trừ Gia Luật Long Khánh ra thì ai cũng không còn hồn
phách, để ý đến xung quanh càng không chú ý tới thịt thỏ ở trong miệng
đều rớt trên mặt đất.

“Đem mắt chó của các ngươi chuyển sang hướng khác cho ta, thuận

tiện ngậm miệng lại, cho các ngươi ba giây biến mất trước mắt ta!" Gia
Luật Long Khánh không vui trầm giọng nói. "Tịch Cát, lấy yên cương cho
Quát lôi đi."

Bị Gia Luật Long Khánh nổi giận mắng lúc này mọi người mới hoàn

hồn, bất đắc dĩ đành quay người đi, nhưng trong lòng vẫn lưu luyến không
thôi.

Tiểu Tiểu lại không chú ý tới những việc này, nàng vừa xuống xe

ngựa, liền bị cảnh sắc bốn phía ở Giang Nam hoàn toàn hấp dẫn. Gió rét
như ma quỷ lãnh lệ, những bông tuyết rơi đầy trên mặt đất, nơi nơi đều có
tuyết bao phủ làm cho người ta cảm thấy mình rơi vào một thế giới màu
trắng.

"Thật là đẹp, Yến Ẩn, nơi đây thật là đẹp!" Tiểu Tiểu thấp giọng hô

"Ta chưa từng thấy...Những cảnh đẹp như vậy!"

Gia Luật Long Khánh cảm động nhìn xuống Tiểu Tiểu đang vui mừng

kích động, không nghĩ tới Tiểu Tiểu lại có thể cảm nhận được phong cảnh ở
phương Bắc. Hắn vốn là còn lo lắng Tiểu Tiểu không thể thích ứng với
cuộc sống ở phương Bắc lạnh giá này, sợ nàng không thích ứng với hoàn
cảnh sống ở đây sẽ làm nàng sinh bệnh mất đi sức sống, nhưng hiện tại
xem ra...

Phương Bắc bao la hùng vĩ này mới thích hợp với tính cách của nàng,

cũng chỉ có ở phương Bắc phóng khoáng không câu nệ tiểu tiết mới làm
cho nàng cảm thấy tự do tự tại mà thoả sức vùng vẫy. Có lẽ nàng sinh ra để
làm thê tử của Gia Luật Long Khánh hắn!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.