Hệ thống lấy thông tin được tạo ra cho một mục đích và tái sử
dụng nó cho một mục đích khác - nói cách khác, dữ liệu chuyển
từ ứng dụng chính sang ứng dụng phụ. Điều này làm tăng giá trị
của nó theo thời gian. Chỉ báo lượng điện của xe sẽ cho người lái
biết khi nào thì cần nạp điện. Dữ liệu về sử dụng lưới điện được
công ty dịch vụ tiện ích thu thập để quản lý sự ổn định của lưới
điện. Đó là những ứng dụng chính. Cả hai bộ dữ liệu đều có
những ứng dụng phụ - và giá trị mới - khi chúng được dùng cho
một mục đích hoàn toàn khác: xác định nên nạp điện khi nào và
ở đâu, và nơi để xây dựng các trạm dịch vụ xe hơi điện. Thêm
nữa, các thông tin phụ trợ được kết hợp, chẳng hạn như vị trí
của xe và việc tiêu thụ lưới điện trong quá khứ. Và IBM xử lý dữ
liệu không chỉ một lần mà còn xử lý lại và lại nữa, vì nó liên tục
cập nhật hồ sơ tiêu thụ năng lượng của xe điện và ảnh hưởng
của nó lên lưới điện.
Giá trị thực sự của dữ liệu giống như một tảng băng trôi nổi trên
đại dương. Chỉ một phần nhỏ của nó là có thể được nhìn thấy
ngay từ cái nhìn đầu tiên, trong khi phần lớn của nó bị ẩn bên
dưới bề mặt. Các công ty sáng tạo hiểu được điều này có thể tận
dụng được những giá trị và gặt hái những lợi ích tiềm năng rất
lớn. Tóm lại, giá trị của dữ liệu phải được xem xét trên tất cả các
khía cạnh nó có thể được sử dụng trong tương lai, chứ không chỉ
đơn giản trong hiện tại. Chúng ta từng thấy điều này trong
nhiều ví dụ đã được nhấn mạnh. Farecast khai thác dữ liệu từ vé
máy bay bán trước đó để dự đoán giá vé tương lai. Google tái sử
dụng các từ khóa tìm kiếm để khám phá sự lây lan của bệnh
cúm. Maury đã sử dụng lại các nhật ký đi biển cũ để phát hiện
những dòng hải lưu.
Tuy nhiên, tầm quan trọng của việc tái sử dụng dữ liệu vẫn
chưa được đánh giá đầy đủ trong kinh doanh và xã hội. Rất ít
nhà điều hành tại Con Edison ở New York có thể tưởng tượng