DU LONG TÙY NGUYỆT - Trang 102

.

Thoáng chốc, Công Tôn liền cảm thấy máu nóng dâng lên, lại ngẩng đầu

nhìn, chỉ thấy Triệu Phổ còn đang mải mê thu dọn, vừa thu dọn vừa nhìn,
nói thầm trong miệng, “Ân, vẽ thật chính xác a!”

Lại nhìn Công Tôn, chỉ thấy y mặt mũi đỏ bừng đem toàn bộ những bản

vẽ trên giường đoạt lấy xé rách.

“Uy, ngươi làm gì vậy?” Triệu Phổ nóng nảy, tâm nói ta còn chưa kịp

thấy mà.

“Ngươi… Ngươi là đồ lưu manh! Công Tôn cầm lấy đống giấy rách bị

vo viên ném vào Triệu Phổ, “Bại hoại, vô sỉ… Đại hỗn đản!”

Triệu Phổ khiến Công Tôn mắng xối xả, Công Tôn còn đem chăn gối

vừa rồi Tiểu Tứ tử nhặt trở về đập hắn một trận, Triệu Phổ cả kinh vội vã
tông cửa xông ra, tâm nói con mọt sách này bị ghế đập trúng chân chứ có
đập trúng đầu đâu.

Công Tôn tức giận đến nỗi ngồi trong phòng thở hổn hển, Tiểu Tứ tử

nhặt lên tranh vẽ mở ra nhìn một chút, hỏi, “Phụ thân, bọn họ đang làm cái
gì?”

“Không được phép nhìn!” Công Tôn đoạt đi, “Nhìn sẽ bị hỏng mắt.”

Tiểu Tứ tử kinh hãi nấc một cái rồi khóc òa lên, đáng thương nói, “Phụ

thân làm sao bây giờ Tiểu Tứ tử nhìn thấy rồi, mắt sắp bị hỏng rồi.”

Công Tôn cũng cố nén giận, kéo bé vào lòng vỗ về, “Được rồi đừng

khóc, lần đầu tiên xem sẽ không bị hỏng mắt, lần sau đừng xem là được.”

“Thực sự nha?”

“Ân.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.