DU LONG TÙY NGUYỆT - Trang 2008

Chỉ thấy Công Tôn đều đang chờ chuyển bị đi đâu đó, một đống người

đang nói chuyện phiếm ở trong viện.

“Phụ thân, các ngươi làm gì?” Tiểu Tứ Tử từ từ đi tới ôm lấy Công Tôn,

Công Tôn đưa hắn lại ôm lấy, “Hoàng thượng phái người đưa chúng ta tiến
cung, nói có trò hay để nhìn.”

Triệu Phổ mấy ngày nay cũng đang nhàn rỗi, thoáng một cái tinh thần

tỉnh táo, mang mọi người tiến cung, đi nhìn thử “Trò hay” đi.

Trong cung.

Bàng Cát cùng Bao Chửng lại bày ra sắc mặt khổ sở.

Sáng nay Triệu Trinh đã nói muốn chơi đùa thay đổi không khí một

chút, gọi hai người tỷ thí, tuyển chọn ngàn vạn người, cuối cùng quyết định
—— là Bao Chửng và Bàng Cát, mà trò chơi là đoán câu đố.

Quần thần vui mừng thiếu chút nữa đều hét ra tiếng, đều ngầm đặt cược,

xem kẻ thắng người thua.

Để thú vị, Triệu Trinh truyền chuyển ra ngự hoa viên, vương cung đại

thần đều đi, Triệu Phổ bọn họ cũng tới, mời cả Thái hậu cùng chúng phi tử
vô góp vui.

Thấy mọi người đều đến đông đủ rồi, Triệu Trinh cười cười, nói, “Ta

đây đọc đề mục, như vậy đi . . . . . . Thái sư, Bao khanh, hai ngươi trong tay
đều có một cây chày gỗ nhỏ, trước mặt có một cái chuông, ta đọc đề mục
xong các ngươi biết đáp án thì gõ chuông, ai gõ trước thì trả lời. Minh bạch
cả chứ?”

Bao Chửng cùng Bàng Cát liếc mắt nhìn nhau, đều gật đầu, có thể nói

cừu nhân gặp nhau giận đến mức đỏ mắt, hai người vốn không có dịp đối
phó, hôm nay thời cơ vừa vặn, tự nhiên lại muốn quyết đấu một trận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.