DU LONG TÙY NGUYỆT - Trang 42

sạch thì uống, sau đó dắt bé đi đến phía sau bình phong để bé đi vệ sinh.

Tiểu Tứ Tử ngoan ngoãn làm theo, cuối cùng Công Tôn thay y phục cho

bé, khoác thêm áo choàng lông thỏ, mang theo hành lí dẫn bé lên đường.

Xuống lầu, Công Tôn bảo tiểu nhị chuẩn bị sữa đậu nành nóng hổi còn

có bánh quẩy, cùng Tiểu Tứ Tử ăn điểm tâm no nê, mua lương khô trả ngân
lượng rồi cưỡi con lừa lông ngắn tiếp tục lên đường.

Công Tôn ngước mắt nhìn lướt vào trong chuồng, phát hiện con ngựa

cao to của Triệu Phổ còn ở đó, trong lòng buông lỏng, người này xem ra
còn chưa tỉnh, vội vàng dẫn Tiểu Tứ Tử ly khai, tiến đến Khai Phong.

~

Triệu Phổ đã sớm nghe được động tĩnh sát vách, hắn dùng chăn trùm kín

đầu, thầm nhủ, đợi cho hai phụ tử đó đi trước rồi mình mới đi, bằng không
lại phiền toái… Hơn nữa tối hôm qua mí mắt hắn nháy suốt một đêm, sáng
nay mới chịu ngừng.

Đến khi khẳng định Công Tôn và Tiểu Tứ Tử thực sự đã đi, Triệu Phổ

mới xoay người xuống giường, sửa soạn một chút, xuống dưới lầu ăn điểm
tâm, thần tình sáng láng dắt Hắc Kiêu ra, phi thân lên ngựa. Hắc Kiêu nghỉ
ngơi một đêm, sinh lực dồi dào, trong mũi phát ra tiếng phì phì, tung bốn vó
chạy như bay về phía trước.

Triệu Phổ tâm tình thoải mái, phóng ngựa rong đuổi trên quan đạo.

//

Công Tôn và Tiểu Tứ Tử một đường ung dung đi tới, cách đó không xa

là thành Thanh Dương, Tiểu Tứ Tử thấy người vào thành xếp một hàng dài
trước cổng, liền níu áo Công Tôn, “Phụ thân, thật nhiều người.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.