DU LONG TÙY NGUYỆT - Trang 44

xảy ra? Người nhiều như vậy?

Đang nghĩ ngợi, Triệu Phổ chợt cảm thấy mí mắt phải lại bắt đầu nháy,

thầm nhủ… Không phải chứ? Hắn ngẩng đầu nhìn lướt qua đám người…
Quả nhiên, thấy Công Tôn đang dắt lừa lông ngắn, cùng với Tiểu Tứ Tử
đang ngồi trên lừa.

Triệu Phổ nhìn trời, than thở… Thiếu chút nữa đã quên, hai phụ tử này

cũng đi đến Khai Phong. Nghĩ đến đây, hắn có chút muộn phiền, tại sao
mình lại lưu ý một đôi phụ tử như vậy chứ?

Chính lúc đang suy nghĩ, Triệu Phổ nhìn thấy có một người lén lút vọt

đến phía sau con lừa của Công Tôn bọn họ, trên tay cầm một cái phi tiêu.
Triệu Phổ nhíu mày, nhìn bóng lưng thì người nọ hẳn là một nam tử trung
niên, ăn mặc rách rưới, trên lưng vác một cái bọc, đầu đội mũ da thú.

Trong lòng khẽ động, Triệu Phổ vỗ ngựa, vội đi đến phía trước, người

nọ vươn tay, cầm phi tiêu đâm tới cái mông của lừa lông ngắn.

“Uy!” Triệu Phổ khẩn trương hô to một tiếng.

Nhưng phi tiêu của người nọ đã đâm trúng mông con lừa.

Thanh âm của Triệu Phổ không thấp, tất cả mọi người quay đầu lại nhìn

hắn, ngay cả quan binh ở cổng thành xa xa cũng nghe thấy được, ngước mắt
nhìn… Mà cùng lúc đó, Công Tôn cũng quay đầu lại liếc qua… Thấy là
Triệu Phổ thì hơi sửng sốt.

Đang lúc Công Tôn buồn bực thì nghe con lừa bên cạnh đột nhiên kêu

to, tung bốn vó, chạy như điên về phía trước.

Công Tôn chỉ là thuận tay túm dây cương, căn bản không đề phòng con

lừa đột nhiên bị kinh sợ, thân thể bị giật một cái lảo đảo, dây cương tuột

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.