DƯ SINH - Trang 200

Cố Thần Sinh vuốt má cô, thoáng chốc hành động trở nên dịu dàng

nhưng lời nói cất ra lại lạnh lẽo,

"Vậy đây là cái gì? Còn nữa, em đang làm gì vậy?"

Cố Dư lắc đầu, gượng cười, "Cố Thần Sinh, chúng ta chia tay thôi."

Một giây.

Hai giây.

Ba giây.

Cố Thần Sinh bật cười, yết hầu cuộn lên xuống mấy vòng, ôm lấy cô

từ phía sau,

"Ai chọc giận em sao?"

Cố Dư chậm rãi lắc đầu. Anh ôm eo cô, tiếp tục cười,

"Vậy anh chọc giận em hả?"

Cố Dư im lặng, nước mắt mới ngừng chảy không lâu lại trào ra ngoài.

Nét cười trên gương mặt anh theo sự im lặng của cô mà dần cứng lại.

Cuối cùng chỉ còn hai chữ lạnh lẽo thốt ra bên tai cô,

"Vì sao?"

"Vì chúng ta sai, sai ngay từ lúc đầu rồi."

Lực trên tay anh dần lớn, Cố Dư hơi khó thở, cô không nhìn được sắc

mặt anh lúc này.

Mãi một lúc sau, anh mới cười, hỏi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.