DƯ SINH - Trang 311

Nhìn cốt nhục ngoan ngoãn như vậy, yết hầu khẽ cuộn lên xuống vài

vòng, khoé mắt cũng đỏ lên.

Diệp Lộ đặt đứa bé vào tay anh,

"Này, con của chú đấy."

Tay anh run run đỡ lấy, theo bản năng đung đưa một chút, khoé miệng

con gái khẽ cong lên, hình như đang mơ.

Không khác Cố Dư một tí nào.

Anh khẽ cười.

Là con gái của họ.

_____________

Cố Dư tỉnh dậy vì cơn đau, thuốc mê đã hết tác dụng.

Bụng dưới như bị ai cầm dao rạch ngang một cái, đau đến rơi nước

mắt.

Cô muốn mở miệng kêu đau nhưng mở ra lại là khẩu hình vô thanh.

Cố Thần Sinh nắm lấy tay cô, cảm nhận được bàn tay trong lòng khẽ

giật, anh ngẩng đầu.

Vừa tỉnh dậy đã khóc rồi, phải đau đến mức nào đây.

Anh khẽ nói,

"Dư Dư? Tỉnh rồi?"

Cố Dư nhìn anh, mắt ầng ậng nước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.