DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 1346

“Nếu như hôm nay tôi là một kẻ nghèo hèn, tôi căn bản sẽ không có ý

định đi trả thù gì hết. Chuyện bốn năm trước hết thảy đều là do tham niệm
của con người mà ra. Nhưng mà khi trong tay đã nắm giữ quyền lực, con
người sẽ trở lại bản chất nguyên thuỷ của nó. Tôi mặc kệ những người khác
có phải vô tội hay không, tôi chỉ biết sự thống khổ của Liệt vẫn cứ tiếp
diễn. Điều này, cũng đủ trở thành lý do để tôi trả thù.”

Lạc Tranh chỉ cảm thấy hít thở thực sự khó khăn, những lời này của hắn

có phải là thật lòng hay không? Nhưng mà tại Trung Quốc vẫn có một câu
nói là “Quân tử báo thù mười năm không muộn”. Có lẽ chính là bởi họ đợi
đến khi thực lực cùng điều kiện của mình trở nên đầy đủ mới bắt đầu hành
động.

“Vậy còn Ôn Húc Khiên?” Lạc Tranh lên tiếng nhưng lại cảm thấy

trong lời nói của mình có chút gian nan.

“Anh đã thống hận Ôn Húc Khiên đến thế, tại sao chỉ đem hận thù nhắm

vào tôi, còn đầu tư cho anh ta một số tiền lớn như vậy?”

Chuyện này thực sự không giống với bản tính của Louis Thương

Nghiêu chút nào. Nếu bảo đó là để trả thù, chắc khó có ai tin được.

Louis Thương Nghiêu nghe vậy, cười lạnh lùng, “Cô cho rằng, năm đó,

kẻ cùng tham dự vào như Tề Lê tôi còn không buông tha, tôi lại có thể bỏ
qua cho Ôn Húc Khiên hay sao? So với Tề Lê, tội của hắn càng lớn, hắn
mới là tên đao phủ thực sự khiến Liệt cùng Vũ phải rơi xuống vực sâu
không có đường lui.”

Hồi 6: Sập bẫy

Chương 26 - Phần 3: Tình huống khiếp người

Nụ cười của Louis Thương Nghiêu phản chiếu trong mắt Lạc Tranh,

khiến da đầu nàng nổi lên từng đợt tê dại. Nụ cười này không hề có chút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.