DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 1359

"A..." Lạc Tranh ngửa đầu thống khổ kêu thành tiếng, lực đạo của hắn

lúc này có thể coi là sự trừng phạt, so với sự ôn nhu ngày trước quả thực
hoàn toàn đối lập.

Giờ khắc này, hắn dường như muốn tuỳ ý hành hạ thân thể nàng, dùng

nỗi thống khổ của nàng làm thú vui cho mình..

“Biết vì sao tôi lại buông cái miệng nhỏ của cô ra không?” Louis

Thương Nghiêu ngẩng đầu, cười lạnh nhìn nàng, hơi thở thô cát mang theo
chút rối loạn cùng một chút toan tính đang cố đè nén.

“Buông ra cái miệng nhỏ của cô, tôi mới có thể nghe được cô ở dưới

thân tôi ngân lên những tiếng rên rỉ phóng đãng.”

Lạc Tranh nghe ra ý mỉa mai trong lời hắn, trái tim như vỡ ra vì đau

đớn. Nàng lại đi yêu một người đàn ông như vậy. Nhưng mà trong mắt hắn
chỉ coi nàng như công cụ phát tiết mà thôi, không phải sao? Nếu quả thật là
như vậy, nàng tình nguyện không cần yêu nữa.

Như vậy, trái tim nàng sẽ không phải đau đớn thế này.

“Louis Thương Nghiêu, anh…đừng ép tôi hận anh.” Nàng cắn răng, khó

nhọc nói từng lời.

"Hận đi, tôi thích người ta hận mình.” Đáy mắt Louis Thương Nghiêu

xẹt qua một tia đau xót, cảm giác không vui trong lòng khiến lời nói của
hắn cũng có chút biến đổi, ánh mắt chằm chằm nhìn nàng.

“Cô cho rằng, tôi giữ cô lại bên cạnh là vì cái gì? Vì tôi tranh đấu giành

thiên hạ? Tôi nói rồi, tôi chán ghét việc phụ nữ tham gia vào sự nghiệp của
mình. Đúng như lời cô nói, cô chỉ là món hàng mà tôi dùng giá cao mua về
mà thôi, một món hàng mà thôi.”

"Louis Thương Nghiêu, anh là tên khốn kiếp!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.